Cô gái với vóc người thanh mảnh, trong tay là một chiếc balo cỡ lớn, bộ váy màu tối cũ kĩ trên người. Khác hẳn với vẻ bề dáng vẻ lôi thôi của cô, khuôn mặt trắng hồng đầy đặn, đôi mắt to hai mí, chiếc mũi cao, đôi môi hồng mím lại phút chốc lại dãn ra, khuôn mặt thanh thuần rất xinh đẹp. Trước mắt cô gái là công ty L&D, chắc ai cũng biết đây là công ty thương mại chuyên kinh doanh về điện tử có quy mô và sức ảnh hưởng lớn nhất nhì Hàn Quốc.
Kim T/b đang tự nhủ với lòng mình, có nên đi vào không? Chẳng lẽ cô từ quê nhà xa xôi tới đây chỉ để đứng ở ngoài đây? Mục đích của cô là đến tìm anh Young Do không phải sao?
Hít một hơi thật sâu, cô gái với thân hình nhỏ nhắn quyết định bước vào trong.
"Cô muốn tìm ai?" Lễ tân nhìn cô gái và hỏi một cách khinh khi.
"Ừm... tôi.. tôi muốn tìm anh Young Do..." Kim T/b trả lời.
Cô lễ tân nhìn sơ qua một lượt người con gái trước mặt mình. Cô gái quê mùa này muốn tìm phó giám đốc?
"Ý cô là phó giám đốc?"
"Vâng, đúng vậy, phiền cô cho tôi gặp mặt anh ấy."
"Cô có hẹn trước không?"
"Tôi..." T/b ấp úng.
"Vậy thật xin lỗi, tôi không thể nào giúp cô được." Lễ tân cười nửa miệng, trong đôi mắt lộ ra vẻ khinh bỉ nồng đậm.
Cũng không thể trách cô được, cô đã hoàn toàn mất liên lạc với anh ấy từ hai năm trước nên lúc từ Busan lên Seoul, cô không thể thông báo cho anh. Chỉ nghe tin người trong thôn nói, anh ấy làm ở công ty T&D, chức vị khá cao. Vì quá nhớ người yêu, nên cô quyết định đến đây thăm anh ấy, trong ba lô của cô có biết bao là quà bánh, nhiều nhất là bánh gạo, cô nhớ anh thích ăn nhất món bánh gạo do chính tay cô làm. Nghĩ đến khuôn mặt anh tuấn kia, lòng cô lại bất giác xao xuyến...
Nhưng mà, bây giờ quan trọng là anh ấy đang ở đâu? Không hẹn trước nên không thể gặp mặt được. Cô đành ngồi nán lại một bàn chờ, nhưng cô chỉ vừa ngồi xuống, mọi người đều nhanh chóng tránh đi, nhìn cô bằng một ánh mắt khá phức tạp.
Tiếng xì cầm soi mói của mọi người vang lên mồn một.
"Cô gái quê mùa kia là ai vậy? Tại sao lại có người như cô ta nhỉ?"
"Nghe nói là đến tìm phó giám đốc? Young Do của chúng ta sao lại quen biết hạng người dơ bẩn này nhỉ?"
"A! Chủ tịch đến rồi, chủ tịch đến rồi, tránh ra nào!"
Phía sau cánh cửa tự động rộng lớn vừa mở ra, một đám người mặc áo vest đen vô cùng ngầu bước vào, mà đi giữa họ chính là người nổi bật nhất, tuy anh ta đeo một chiếc kính râm nhưng không che đi được khuôn mặt anh tuấn như điêu khắc của mình.
Mọi người ai cũng đứng dậy và cúi đầu chào, đây là vị chủ tịch của L&D, Min Yoongi, nổi tiếng trên thương trường vài năm nay, công ty này là của cha anh ta để lại cho anh ta cùng nhiều tài sản khác.
Thấy ai cũng đứng dậy chào đám người vừa mới tới, T/b ngơ ngẩn nhìn ra phía bọn họ. Cô nghĩ cô không nên đứng dậy, vì cô vốn không phải là nhân viên của công ty, vả lại bây giờ ai cũng hướng mắt ra phía đó, không ai quan tâm đến cô cả.
YOU ARE READING
《 đỗ quyên 》
Fanfictionhắn thích hoa đỗ quyên vì một cô bé sáu tuổi. cô cũng thích hoa đỗ quyên vì người cô yêu. ban đầu, hắn chỉ muốn lợi dụng cô để trả thù. sau này, khi phát hiện ra người mình luôn tìm kiếm chính là cô... liệu mọi việc còn quá trễ? OLD TITLE: CỨU RỖI N...