Một chàng trai hàng ngày đều đi qua một cửa hàng và mỗi ngày đều mua một chai nước uống. Aпʜ thích một cô gái làm việc trong cửa hàng đó cho nên ngày nào cũng muốn tới cửa hàng để có thể nhìn thấy người mình yêu.
Khởi đầu chỉ là ánh mắt anh nhìn cô gái rồi sau đó là những nụ cười trìu mến khi cô gái nhìn lại anh. Hai người bắt đầu quen biết, mỗi khi gặp mặt họ lại trao cho nhau những nụ cười đằm thắm.
Cô gái không biết rằng chàng trai ấy đang thích mình, cô coi anh là một người bạn tốt, hằng ngày đều trò chuyện với cô, nhất là mỗi khi cô gặp chuyện buồn anh đều sẵn sàng tới bên làm trò cho cô cười để cô quên đi nỗi buồn và vui vẻ lại. Tình cảm của chàng trai cứ như thế mà lớn dần lên nhưng cô gái vẫn không nhận ra điều đó. Bởi vì cô gái đã có một người yêu nơi xa.
Một ngày, chàng trai lấy hết can đảm để thổ lộ tình cảm với cô gái, hy vọng cô có thể chấp nhận mình. Cô gái lúc này rất bất ngờ và không biết làm thế nào. Hóa ra, người hàng ngày chia sẻ niềm vui nỗi buồn với cô lại dành cho cô nhiều tình cảm đến thế, giờ biết làm sao đây? Cô chỉ coi anh là một người bạn thân để có thể tâm sự mà không thể tiến xa hơn nữa, giờ cô khó có thể ƫἁп пʜẫп mà nói “không” với anh bởi nếu làm vậy thì άс quá, cô đã dành tình cảm cho một người khác rồi.
Chàng trai nghe xong lời chối từ thì anh thực sự thất vọng, nhưng anh không muốn dễ dàng mà bỏ cuộc. Aпʜ cúi đầu xuống và từ từ bước đi. Trước khi đi anh có hỏi cô gái một câu: “Aпʜ thực sự không còn cơ hội ư?”
Cô gái lương thiện không đành lòng, thế là cô chỉ vào cửa hàng gắp gấu bông trước mặt nói: “Trừ khi anh gắp được đủ 100 gấu bông thì em sẽ cho anh cơ hội. Nhưng anh phải nhớ rằng một ngày chỉ có thể gắp một con”.
Thực ra, cô gái muốn sử dụng thời gian để làm phai mờ tình cảm mà chàng trai dành cho mình, gắp hết 100 gấu bông phải ɱấƫ hơn 3 tháng và cô nghĩ anh ta sẽ không đủ kiên nhẫn để gắp đủ 100 gấu bông đó…
Trong khoảng thời gian ba tháng, cô gái cố gắng giữ khoảng cách với chàng trai, mặc dù chàng trai vẫn đến cửa hàng mỗi ngày nhưng thái độ của cô đối với anh rất lạnh nhạt. Chàng trai vẫn đến bên cô để kể chuyện, để làm trò cười cho cô bởi đối với anh, được nhìn thấy nụ cười ấm áp nơi cô là một niềm hạnh phúc thực sự. Nhưng thay vì vui vẻ đón trả, cô gái lại càng lạnh nhạt, xa lánh vì cô gái sợ rằng anh sẽ càng lún sâu khi mà cô đón nhận.
Vậy là chàng trai mỗi ngày lại đến, không phải là để nói chuyện, không phải để làm trò cho cô gái cười mà mục đích chỉ để gắp gấu bông. Những chú gấu bông đáng yêu nằm yên trong tủ kính, nhưng gắp nó không phải là điều dễ dàng. Có lúc may mắn, gắp một vài lần là trúng, nhưng đôi khi kém may mắn hơn, phải gắp rất nhiều lần. Tiền tiêu xài cũng hết, anh phải đi vay tiền bạn bè để tiếp tục hy vọng của mình. Cho dù tốn bao nhiêu tiền, ɱấƫ bao nhiêu thời gian, mỗi ngày anh quyết tâm gắp được một gấu bông.

BẠN ĐANG ĐỌC
Để lỡ cả một thời thanh xuân
RomanceĐây là tản văn mình muốn viết để nói lên những cảm xúc, suy nghĩ về tinhd cảm trong cuộc sống.