Chap 13: Sự thật

54 3 0
                                    

Lâu rồi không ngoi lên, xin thứ lỗi cho Moon ạ.
-----

Hai người về đến nhà thì trời cũng vừa tối hẳn. Jungkook có mua mì tương đen ở nhà hàng nên Taehyung không phải nấu ăn tối nay. Anh mang mì vào nhà bếp, để Jungkook lên phòng thay đồ.

Một cơn đau bất ngờ dội đến tim, Taehyung khuỵu người xuống vì đau. Lần này, nguyên cả hai cánh tay của anh đều trong suốt chập chờn ẩn hiện. Anh biết thời gian của mình trên trần gian có lẽ không còn nhiều, anh sẽ không thể bên Jungkook những lúc cậu buồn đau, sẽ không thể chăm sóc cậu những lúc cậu nũng nịu, sẽ không thể tiếp tục yêu cậu dù là anh có không muốn rời xa cậu đi chăng nữa.

Jungkook bước vào bàn ăn và ngước nhìn Taehyung đang đứng bên cạnh. Cậu mỉm cười vui vẻ trước bộ dạng hơi trầm tư suy nghĩ của Taehyung, lúc này trông anh thực sự rất đẹp.

Jungkook đâm ra tự tránh bản thân mình, cậu cảm thấy mình không hề xứng với Taehyung, cả gia thế và quá khứ của cậu đều không phải loại bình thường như bất cứ ai. Mà là rất bất bình thường, ai có thể chấp nhận một người yêu đã từng mở quán bar vào năm đầu tiên của trung học*, từng là trùm trường khét tiếng của Shine, trường trung học đầu tiên trước khi chuyển của Jungkook, còn nữa, ai có thể chấp nhận người nằm trong gia đình gia giáo nhưng lại là cặn bã của xã hội. Quá khứ hai năm trước của Jungkook chính là vết nhơ lớn nhất cuộc đời của cậu.

(* Theo cách gọi của Hàn Quốc thì trường trung học chính là trường cấp ba)

Cậu ngắm Taehyung quên cả ăn và nếu Taehyung không sực tỉnh lại mà nhắc cậu thì có lẽ đến khuya Jungkook mới ăn xong được bát mì.

Taehyung chậm rãi ngồi xuống phía đối diện, anh nhanh chóng lấy khăn lau miệng mà làm sạch cái vết sốt tương đen vô tình vương lại trên mặt Jungkook kia.

Sau một thời gian suy nghĩ khá lâu, anh quyết định sẽ không nói cho Jungkook biết. Cậu sắp thi cuối cấp rồi, lại còn chuyện ở Jeon gia, mặc khác, anh thật sự không thể đối mặt với Jungkook mà nói lời thông báo với cậu. Nhưng anh nào biết rằng, việc anh không nói với cậu lại chính là nguyên nhân khiến cậu buồn nhất trong tương lai.

Từ lúc về đến nhà, tâm trạng Jungkook đã không được tốt, cậu bất an, cậu lo sợ một điều gì đó sắp xảy ra, cậu thấy nó rất gần, như hiện hữu đâu đó xung quanh cuộc sống của cậu.

Jungkook dọn dẹp bát đũa rồi lên phòng chuẩn bị đi ngủ, Taehyung cũng lục đục theo cậu lên lầu. Ngôi nhà rơi vào sự trầm mặt hiếm có kể từ khi Taehyung xuất hiện, hai người không nói gì với nhau, thậm chí không chúc ngủ ngon nhau. Mỗi người cứ một hướng mà bước vào phòng.

[Sáng]
Jungkook dậy sớm hơn thường ngày để chuẩn bị đi học. Hôm nay là ngày thông báo điểm thi chính thức và phát bản điểm cho học sinh toàn trường. Tất nhiên cũng là ngày quyết định của trận cá cược mà Taehyung nói rằng cậu cầm chắc phần thắng.

Jungkook bước vào lớp một cách cực ung dung và thong thả. Trái với thường lệ, khuôn mặt cậu tươi tắn và vui vẻ hơn rất nhiều. Yangra chạy ào ra đón Jungkook, một trận mưa hỏi han tới tấp của cậu bay thẳng vào màng nhĩ Jungkook. Jungkook đành phải cười bất lực mà lôi Yangra về chỗ.
- Này. - Bambam từ bàn khác gọi Jungkook.
- Gì. - Jungkook trả lời.
- Hôm nay là ngày có kết quả đấy.
- Biết.
- Chúng ta sẽ biết ai thắng ai thua nhanh thôi.
- Cậu đừng mơ thắng tôi.
- Ai biết được.

[Fanfic][VKook] Tình yêu của hồn maNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ