-Anh ơi chị ấy tát em.
-Ai cho cô tát cô ấy.
Anh đá vào bụng cô. Cô sống với anh năm năm ko bằng cô ấy đến bên anh năm ngày. Hằng ngày anh hành hạ cô. Ả ta thì ko ngừng vu khống cô.
-A! Anh ơi chị hất nước bẩn vào em.
Chát... Anh tát cô.
...
-Doãn Mộc cô đi tù thay Tuyết Nhi nhé.
-Tại sao?
-Vì cô ấy là người tôi yêu.
-Anh đã bao giờ yêu em chưa?
-Chưa!
-Em biết rồi. Em sẽ đi thay cô ấy.
Cô đưa tay mình cho cảnh sát rồi quay người rời đi theo họ.
Hai năm sau
-Tổng tài... Đã điều tra ra là Tuyết nhi ko phải là Bánh gạo.
-Ý cậu là sao?
-Anh ko nhớ sao bánh gạo có cái son màu đỏ trên cổ nhưng cô ta thì ko. Tôi đã nghi ngờ và đi điều tra rồi bánh gạo là Doãn Mộc còn Tuyết Nhi chỉ giả mạo.
-Cái gì?
Ả ta ko biết chuyện ổng ẹo đi lại bên cạnh anh:-Anh yêu!
Anh đẩy ả ra bóp cổ ả :-Cô dám lừa tôi! Cô ko phải là bánh gạo.
Ả sợ xanh mặt:-Em...
-Đáng chết.
...
-Tù nhân 306 cô được tự do.
Cô vẫn ngồi đó ôm đầu gối ko nói gì. Anh bước vào nhìn cô tóc tai bù xù. Mặt mày bầm tím. Anh đau lòng đi lại :"Mộc nhi! "
Cô ko nói chuyện.
-Mộc nhi anh xin lỗi!-anh ôm cô vào lòng.
-Các người canh kiểu gì mà để cô ấy bị như vậy.
-Chúng tôi xin lỗi nhưng cô ấy lúc đưa vào đã như vậy cần điều trị tâm lý.
-Lúc đưa vào? Ý cô là...-là do anh làm sao?anh hại cô như vậy sao?
-Phải!
Anh quay mặt đi ôm lấy cô chặt hơn-Xin lỗi em anh sẽ chăm sóc em. Mộc nhi về nhà thôi.
Anh bế cô lên ôm vào lòng hiên ngang bước đi nhưng đâu ai biết vẻ lạnh lùng đó chỉ nguỵ trang cho sự đau đớn trong lòng anh. Bánh gạo của anh bị anh hại đến điên rồi. Anh biết tìm ai mà trách đây?
...
Hằng ngày anh bỏ tất cả công việc để chơi với cô. Đưa cô đi ăn đi shopping đi biển...
Nhưng cô vẫn ko nói chuyện.
Một hôm anh đưa cô đi mua kem.
-Bánh gạo đứng đây chờ anh nha.
Lúc này người đi đường nhìn cô chỉ trỏ
-Xem kìa là tội phạm giết người đó.
-Ôi còn mặt mũi ra đường sao?
Anh liếc ánh mắt giết người nhìn họ. Họ rời đi anh liền đi mua kem cho cô
-Cho hai cây kem ốc quế socola.
Rầm...
-Mộc nhiii !!
Anh chạy đến ôm lấy thân hình đầy máu của cô
-Mộc nhi??
-Cảm ơn Anh! Những ngày qua em rất hạnh phúc. Nhưng em thà ở trong tù còn hơn ra ngoài mà lúc nào cũng nge người ta sỉ vã. Em xin lỗi. Em đủ mệt rồi. Tạm biệt Anh
-Ko! Mộc nhi Anh sai rồi ! Là Anh hại em! Sao ko cho Anh cơ hội sửa sai chớ. Mộc nhi Anh yêu em! Cả đời này Anh nợ em . Kiếp sau Anh sẽ trả. Mộc nhi!Nguồn: Sưu Tầm