|Chap 22. Party trên biển|

439 20 3
                                    

Cậu thiếp đi vì quá mệt mỏi, hắn ôm cậu vào phòng tắm rửa đơn giản rồi ôm cậu vào lòng mà ngủ.

Sáng hôm sau, cậu thức dậy khắp người đều ê ẩm, cùng với một vài dấu hoa mai trên người. Nhớ về hôm qua đã bị ai đó chèn ép đến mấy lần, mặt cậu đỏ lên một phần là do ngại phần nhiều là tức giận nha.

"Thức rồi sao?" - Một giọng nói trầm phát ra từ sau lưng cậu, làm cậu tròn xoe mắt ngạc nhiên đến rờn rợn.

Quay lưng lại, thì đập thẳng vào mắt là thân hình rắn chắc của hắn khiến cậu đỏ hết cả mặt.

"Sao thế? Mới sáng đã làm vẻ mặt thế này quyến rũ tôi?" - Thấy khuôn mặt ngượng ngùng mà đáng yêu của cậu, hắn càng thêm trêu chọc tay kia trêu đùa mái tóc cậu.

"Ư nào có" - Cậu liền ngước mặt lên cãi lại, chu chu cái môi nhỏ nhắn của mình.

Hắn liền chộp thời cơ hôn lên môi cậu, hắn nhẹ nhàng tiến vào khám phá bên trong khoang miệng, tự nhiên mà hút hết mật ngọt của cậu.

Nụ hôn kéo dài triền miên, đến khi cậu tưởng rằng không thể thở nổi thì hắn mới rời môi cậu, hôn lên trán cậu sau đó đứng dậy thay đồ, còn cậu thì vẫn ngồi đơ trên giường với khuôn mặt cà chua.

"Có đói không?" - Hắn cài các nút áo sơ mi lại rồi hỏi cậu.

"A...rất đói" - Không nhờ hắn nhắc cậu cũng quên mất, đã 9h hơn rồi, bụng cậu cũng đang đánh trống thùng thình đây.

"Mau thay đồ, tôi đưa em đi ăn" - Hắn nói xong liền lại chỗ cậu, bồng cậu lên một cách rất bá đạo.

Bị ôm lên bất chợt, cậu liền vòng tay ôm vào cổ hắn, đôi mắt ngạc nhiên tự hỏi hắn đang tính làm trò gì nữa. Thật mệt mỏi nha.

Hắn tiến vào phòng tắm, đặt cậu vào bồn nước ấm không biết đã chuẩn bị từ bao giờ.

Trong lúc cậu vẫn còn đang không biết chuyện gì đang xảy ra thì hắn cúi xuống, thở một cái, mỉm cười xoa đầu cậu và bảo "Nước ấm sẽ giúp em đỡ đau hơn."

Nói xong hắn ra ngoài.

Hắn là đang quan tâm cậu sao. Hắn biết cậu bị đau. Đương nhiên rồi! Tất cả là do hắn mà ra mà nhưng không có hắn chắc có lẽ với còn không xuống giường nổi chứ nói gì là đi ăn sáng chứ.

Đột nhiên cậu cảm thấy hắn thật ôn nhu, mất hoàn toàn đi vẻ lãnh khốc hằng ngày, không còn bá đạo nữa, rất nhẹ nhàng.

Cậu mỉm cười, nhắm mắt ngâm mình vào làn nước ấm, đúng vậy cậu đã bớt đau hơn. Là do sự ôn nhu của hắn làm cậu cảm thấy thoải mái hay do dòng nước ấm này.

Ba mươi phút sau, cậu và hắn đã tươm tất quần áo, tính là định đi thẳng đến nhà hàng nhưng cậu lại muốn ghé qua chỗ Lưu Chí Hoành rủ bạn tốt đi ăn chung nào ngờ tới gõ cửa thì không thấy bạn tốt mở cửa mà là Vương Nguyên quần áo xộc xệch, tóc rối bời.

"Chí Hoành, sáng nay cậu ấy không...không khỏe...nên hai người cứ đi trước. Tôi sẽ chăm sóc cậu ấy" - Vương Nguyên vừa nói vừa cười ranh ma khiến người ta dễ suy nghĩ đến hướng xấu xa nha.

"Ồ được. Vậy tôi đi trước cậu chăm sóc cậu ấy tốt nha" - Dịch Dương Thiên Tỉ cậu là không ngu ngốc, nghe thế cũng đủ hiểu hôm qua hai người kia là chưa đủ kịch liệt hay sao nên sáng nay mới tiếp tục đây.

----------------------

Tối đó cả bốn người cùng đi dạo trên biển liền thấy một đám đông tụ tập nên hai chàng trai ham vui của chúng ta liền chạy tới.

"Xin chào, các bạn cũng vào đi" - Một bạn nam rất trẻ trung nở nụ cười thân thiện nói.

Thì ra là một buổi party trên biển sao. Rất thú vị nha.

Nghe thế Lưu Chí Hoành liền kéo Vương Nguyên kế bên ào vào đám đông.

Còn Vương Tuấn Khải không biết đã mất tích đi đâu, Dịch Dương Thiên Tỉ nhìn mãi cũng chẳng thấy.

"Anh là Minh Khiêm. Còn em?" - Người bạn nam lúc nãy liền chào hỏi cậu. Không biết vì sao chàng trai nhỏ này làm anh rất hứng thú, có cảm giác muốn che chở.

"Em là Dịch Dương Thiên Tỉ" - Cậu là rất lịch sự đáp lại người ta với một bị cười dễ thương nha.

"Đây, em ăn chút trái cây đi" - Minh Khiêm vừa nói vừa đưa cho cậu một đua trái cây.

Vương Tuấn Khải không biết là xuất hiện từ khi nào, nhìn thấy cậu nói chuyện vui cười với người con trai khác, tên kia còn đụng vào má cậu trong lòng hắn dần lên chút khó chịu.

Bây giờ sát khí tỏa ra trên người hắn rất là có ma lực đáng sợ.

"Đi theo tôi" - Hắn nắm chặt cổ tay của cậu rồi lôi đi trước sự ngỡ ngành của Minh Khiêm.

Người này là ai? Có quan hệ gì với Thiên Thiên tại sao có thể tự tiện lôi cậu ấy đi chứ? Bao nhiêu suy nghĩ trong đầu anh hiện ra. Nhưng tại sao trong lòng anh lại cảm thấy hụt hẫng thế

Vương Tuấn Khải cầm tay Dịch Dương Thiên Tỉ ra xa chỗ party.

Cổ tay truyền đến sự đau đớn, cậu gỡ tay hắn ra.

"Cậu...cậu làm sao thế? Thật đau" - Cậu nhăn mặt xoa xoa cổ tay sưng của mình.

"Ai cho phép em nói chuyện với tên đó" - Hắn Lạnh lùng bá đạo, không giận dữ nhưng rất đáng sợ nói.

"Cậu ấy chỉ là...ưm" - Chưa kịp nói hết câu đã bị hắn chiến lấy môi mình một cách cuồng bạo.

07.01.2018 - Mộc  

『DROP』 [Chuyển ver] [Khải Thiên] Cậu chủ rất cưng chiều em - Tiểu bảo bốiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ