Chủ tịch!Chủ tịch!
Jiro nghe Aaron gọi điện xong thì lập tức hối hả đến bệnh viện, vừa đến cậu đã thấy Aaron đứng bên ngoài phòng sinh đi tới đi lui. Thấp thỏm nhìn vào bên trong…
-Phu nhân sao rồi chủ tịch?
-Tôi cũng không biết, bác sĩ bảo cô ấy có dấu hiệu sinh sớm do kích động…cũng tại tôi…_Aaron đang từ dằn vặt bản thân vì cậu mà làm Gui phải sinh sớm.
-Chủ tịch, ông đừng lo lắng…phu nhân nhất định không sao đâu?_Jiro nhìn Aaron mà cũng thấy đồng cảm.
-Nhất định mẹ con cô ấy phải bình an.
Aaron chắp tay lại cầu nguyện xưa nay cậu chưa từng tin vào chúa trời hay là phật nhưng đúng vào lúc này nếu bảo cậu làm điều gì đó để cho Gui và đứa bé trong bụng bình an thì cậu cũng làm.
Cánh cửa phòng sinh mở hé nhẹ, bác sĩ và một vài y tá chạy ra bên ngoài..
-Bác..
-Cho..hỏi…
Aaron cố nắm lấy họ để hỏi tình hình của Gui nhưng chưa kịp hỏi thì đã thấy họ vội vã chạy đi với vẻ mặt căng thẳng. Bên trong cậu nghe thấy tiếng Gui đang la lên vì đau đớn..cậu con nghe được tiếng bác sĩ đang dạy Gui cách hít thở để thư giãn..
-Cô ơi cho tôi hỏi vợ tôi thế rồi?
Aaron nắm lấy cánh tay của một vị y tá kéo lại hỏi..
-Anh cứ đứng đợi một lát_ Y tá đẩy tay Aaron ra và nhanh chóng đi vào bên trong đóng cửa lại.
Vài phút sau, một vị bác sĩ bước ra…
-Bác sĩ vợ tôi…
-Ông Yan, mời ông sang đây chúng tôi có chuyện cần bàn…
Vị bác sĩ từ tốn nói với Aaron làm cho tim cậu gần như nín thở, không phải lúc này ông ta nên ở bên trong để giúp Gui sinh sao?Ông ta có điều gì mà cần nói với cậu chứ? Jiro cũng hồi hộp đi theo phía sau Aaron vào căn phòng kế bên..
-Bác sĩ, vợ tôi có phải có vấn đề gì không?
-Ông Yan, vợ ông chắc là do lần đầu sinh em bé cho nên cô ấy không biết cách để rặn…thêm tình trạng do quá đau nên huyết áp của cô ấy bị tuột nghiêm trọng, chúng tôi đã dùng đèn sưởi ấm nhưng cơ thể cô ấy cứ lạnh dần…
-Vậy..phải làm sao?_Aaron bắt đầu cảm thấy sợ..
-Đứa bé đã nhanh chóng trở đầu..đã thấy được đầu…nhưng mà vợ cậu bây giờ đã mất khả năng rặn..cho nên không thể nào đẩy được bé ra…thêm tình trạng nhao tràng quấng cổ em bé…cho nên…nếu không mổ lấy em bé ra nó sẽ bị ngộp…
-Mổ..tức là phải mổ_Aaron run lên lắp bắp…
-Phải, chúng tôi cần cậu ký vào đây để lập tức đẩy cô ấy sang phòng mổ..
-Chủ tịch!
Jiro lo lắng nhìn Aaron đang nhìn tờ cam kết và cây viết, tay cậu đang run lên. Vị chủ tịch Yan lừng lẫy trong giới kinh doanh chưa từng cầm cây viết ký tên vào bản hợp đồng nào mà lại run rẩy như vậy…
-Chủ tịch, ngài mau ký đi…nếu không phu nhân và đứa bé sẽ rất nguy hiểm..
-Được, tôi ký…nhưng ông phải hứa mẹ con cô ấy nhất định phải bình an_Aaron nhìn bác sĩ cứ như tất cả hy vọng và tương lai của cậu điều chờ vào ông.
-Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức.
Aaron nhắm mắt lấy bình tĩnh mà ký nhanh vào tờ cam kết rồi đi nhanh ra khỏi phòng. Lúc này, Gui đã nhanh chóng được đẩy vào phòng mổ …Aaron bước ra thì chạy đến ngay bên cạnh cô. Tình trạng của cô lúc này là tay chân điều lạnh ngắt…cô không còn hơi sức để mà nói chuyện..
-Bà xã, em sẽ không sao đâu?Anh sẽ chờ em..
Aaron vuốt nhẹ mái tóc của Gui, tuy là nhắm mắt nhưng Gui có thể nghe rõ những gì mà Aaron nói.
.
.
.
-Jiro!Bao lâu rồi?_Aaron ngồi ở băng ghế chờ khi Gui lúc này đang ở trong phòng mổ.
-Được 15 phút rồi!
Jiro khẽ đáp và nhìn vẻ mặt tái nhạt của Aaron, nãy giờ cậu liên tục hỏi giờ Jiro. Và cậu cũng sẵn lòng trả lời…cậu hiểu Aaron đang rất lo lắng.
Nửa tiếng trôi qua, trong phòng mổ vẫn không chút động tĩnh gì…Aaron bắt đầu thiếu đi sự kiên nhẫn. Cậu đứng dậy đi đứng ngay bên ngoài cửa và thấp thỏm nhìn vào…
Sheng Ri Kuai Le
Sheng Ri Kuai Le
Sheng Ri Kuai Le
Sheng Ri Kuai Le
Đột nhiên bản nhạc vang lên làm cho Aaron giật mình ngẩn đầu ngước nhìn ngơ ngác, Jiro lúc đầu cũng có thái độ đó sau đó Jiro khẽ mỉm cười vì cậu cũng từng nghe được bản nhạc này…Aaron sau một lúc ngẩn ra vì bài hát thì bật cười nhìn Jiro…vài phát sau từ trong phòng y tá đẩy một cái nôi nhỏ bước ra..
-Ông Yan, chúc mừng ông là một bé trai.
Aaron nhanh bước đến nhìn đứa bé đang mở mắt nhìn ngơ ngác, sau đó nó lại bật khóc thật lớn làm Aaron cũng bật cười, cậu đưa tay vuốt nhẹ cái má của nó thật nhẹ…nhẹ đến nỗi sợ sẽ làm cho nó đau..
-Vợ tôi thế nào rồi?
-Bà nhà cũng rất ổn, một lát sau sẽ được đẩy sang phòng hồi sức…giờ tôi phải đưa cậu nhỏ này đi sưởi ấm.
-Cám ơn cô.
Aaron mỉm cười nhìn đứa bé thêm một chút trước khi y tá đẩy cậu bé sang phòng sưởi ấm. Vì nó mới ra đời vẫn chưa thích nghi với không khí bên ngoài nên cần phải sưởi ấm cho nó ngay.
-Chủ tịch chúc mừng ngài_Jiro nhanh chóng bước đến chúc mừng Aaron.
-Cám ơn cậu.
.
.
.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sự trả thù ngọt ngào( Full Hoàn ) Edit
عاطفيةQuyển 7: Trong cuộc sống có quy luật bù trừ, đúng không các bạn? Trời sinh ra con người phải có một nhu một cương mới có thể kết hợp thành một cặp hoàn hảo. Những thứ gì giống hệt nhau sẽ loại trừ lẫn nhau, giống như ngọn lửa vậy nếu cả hai điều là...