Bạn nằm một lúc thì Thất sư huynh đi vào. Sau khi bắt mạch cho bạn xong, Kim Hữu Khiêm ngồi xuống nói:
-Muội cần phải tĩnh dưỡng nửa tháng nữa. Muội đó, đúng là không làm cho người khác bớt lo lắng được mà.
-Muội xin lỗi mà. À mà Thất sư huynh này, sao muội thấy bỗng dưng tính tình Đại sư huynh có thay đổi lớn. Lúc trước thì cứ giữ bộ dáng trầm, muội đưa cơm đến mà chỉ cười nhẹ rồi cảm ơn thôi. Còn bây giờ, huynh có biết không, hồi nãy huynh ấy vừa mới quát muội kia kìa.
Nói xong, bạn thấy Hữu Khiêm nở nụ cười, nói:
-Không có gì đâu, ai mà thấy tình cảnh tiểu sư muội chúng ta hôm đó mà không đau lòng chứ. Huynh ấy cũng chỉ vì lo cho muội thôi. Thôi để ta xuống dưới bếp sắc thuốc cho muội.
-Vâng ạ.
Nói xong, Kim Hữu Khiêm cầm hòm thuốc bước ra ngoài, trong lòng thầm nghĩ – phù, cuối cùng Đại sư huynh nhà mình cũng biết động tâm trước con gái rồi. Lúc nãy khi cậu gặp Đại sư huynh, cậu chỉ toàn thấy sự lo lắng trong mắt huynh ấy. Dẫu biết là muội ấy thành ra như vậy thì mọi người lo là chuyện thường tình, nhưng cái kiểu lo lắng của huynh ấy là kiểu lo lắng của người con trai dành cho người mình yêu ấy nha. Phải về nói với Bảo Bảo mới được.
------
Đêm sau khi bạn tỉnh lại, vì vết thương, bạn bị sốt khá cao. Bạn mơ mơ màng màng nằm đó, nhìn thấy các vị sư huynh đứng nhìn bạn một cách lo lắng, Tam sư huynh tính tình lạc quan đang dỗ dành sư phụ đang buồn. Điều đặc biệt là Đại sư huynh luôn túc trực bên giường, liên tục lau mồ hôi, đút thuốc hạ sốt cho bạn. Vẻ mặt huynh ấy trông rất lo lắng, bạn cảm thấy thật có lỗi khi để Nghi Ân lo ngại cho mình như thế. Sau khi đút thuốc, huynh ấy nhẹ nhàng đặt bạn xuống giường, đắp chăn cho bạn. Cơn buồn ngủ ập tới, điều cuối cùng bạn nghe được chính là Tứ sư huynh Chân Vinh yêu cầu Đại sư huynh về nghỉ ngơi nhưng huynh ấy không chịu, tiếp tục ngồi bên bạn...
----
Khi bạn tỉnh lại lần nữa đã là gần trưa hôm sau. Sư phụ cùng các sư huynh đã đi về hết, bạn còn loáng thoáng nghe thấy tiếng luyện kiếm cùng giọng nói của Tam sư huynh và Ngũ sư huynh ở ngoài sân. Bạn ngồi dậy, thấy đau đau ở cánh tay phải. Định xem xem như thế nào, bạn lại nhìn thấy Đoàn Nghi Ân ngủ gục lên cánh tay của bạn, trông vừa đáng thương vừa buồn cười! Bạn nhìn gương mặt đẹp trai đã quyến rũ bao nhiêu cô gái mỗi khi xuất môn của Đại sư huynh, một người nghiêm túc như huynh ấy mà lại có ngày hôm nay – áo quần nhăn nheo, đôi mắt thâm quầng vì thức đêm. Bạn càng nhìn khuôn mặt ấy, lại nhớ đến những việc mà huynh ấy đã làm cho mình hai ngày nay, hình như trong tim bạn đã xuất hiện cảm giác gì đó khang khác...
Giơ tay lên trong vô thức, định chạm vào Đoàn Nghi Ân, nhưng bạn không hề biết huynh ấy đã tỉnh dậy từ lúc nào. Đại sư huynh nhanh chóng chụp lại cánh tay của bạn, tủm tỉm nói:
-T/b, muội đang làm gì huynh đó?
Bạn hốt hoảng, miệng lắp bắp:
-Muội... Muội không... không làm gì cả...
BẠN ĐANG ĐỌC
[GOT7/Imagine] Let's Imagine With GOT7!
FanfictionTittle: Let's Imagine With GOT7! Author: #Mii Status: on going Pairing : GOT7 x you Lịch up: Vì năm nay mình chuẩn bị thi chuyển cấp nên đăng sẽ không được thường xuyên. Mong các bạn thông cảm nha! ----------------- Hãy ghép tên mình vào chỗ T/b , r...