Thỏa mãn khi thấy những người đó thu hồi ánh mắt khỏi bảo bối của mình, Huyền Vô Hàn ôm lấy Vân Ly: "Ly nhi, vừa ý cái nào?" Vân Ly khóe mắt cong cong , nhe răng cười: "Ta thích cái kia!" Bàn tay nho nhỏ chỉ chỉ , nguyên lai là mì vằn thắn bốc hơi nóng.
Đại thúc bán vằn thắn nhìn thấy tiểu oa nhi xinh đẹp được ôm hướng tiểu quán của y đi tới thì vui vẻ ra mặt: "Công tử, là ăn vằn thắn? Chúng ta này có rau hẹ, cải trắng, thịt tươi, tôm bóc vỏ, ngài muốn loại nào?"
Vân Ly nâng mặt hỏi: "Vô Hàn ca ca muốn ăn cái gì?" Huyền Vô Hàn điểm mũi hắn: "Ly nhi ăn gì ta sẽ ăn đó." Đại thúc bán vằn thắn cười cười: "Nguyên lai là đệ đệ của ngài, ta xem hai người muốn tôm bóc vỏ a, mời ngồi bên này."
Vân Ly không biết tại sao không nói tiếng nào, ngồi trên đùi Huyền Vô Hàn nhìn chằm chằm đại thúc kia.
Huyền Vô Hàn thấp giọng hỏi: "Ly nhi, chẳng lẽ không thích tôm bóc vỏ?" Đôi mắt tự nhiên đỏ lên, mơ hồ lộ ra lệ, Huyền Vô Hàn kinh hãi, vội thốt lên: "Ly nhi, làm sao vậy? Vì sao phải khóc?"
Nhất thời tâm tư rối bời, cao thấp nhìn Vân Ly, chẳng lẽ có người biết hành tung của bọn họ, lặng lẽ đối Ly nhi làm cái gì, Ly nhi nhìn nam nhân kia, chẳng lẽ là... Vừa định đứng dậy nhìn tên bán vằn thắn, đã thấy Vân Ly hai tay bắt lấy cổ áo của hắn, dùng âm thanh mang theo hơi mũi hỏi: "Vô Hàn ca ca là không cần Ly nhi làm thê tử sao? Ly nhi không cần làm đệ đệ..." Huyền Vô Hàn ngẩn ra, nguyên lai... Là như thế này...
Cảm thấy có chút dở khóc dở cười, nhưng khi nhìn thấy bé nước mắt lưng tròng, trong lòng tê rần, lại lần nữa đem Vân Ly ôm vào trong ngực, ghé vào lỗ tai hắn nói : "Ly nhi nói cái gì đó, Ly nhi vĩnh viễn là thê tử của ta, đừng nghĩ nhiều , được không, xem, ánh mắt đều sưng lên. Ta sẽ đau lòng."
Vân Ly để Huyền Vô Hàn lau đi nước mắt trên mặt mình, "Thật sự?"
Huyền Vô Hàn nhẹ nhàng hôn lên mặt Vân Ly, "Đương nhiên là sự thật, Vô Hàn ca ca chưa bao giờ lừa Ly nhi."
Nam tử bán vằn thắn bưng hai chén bốc hơi thơm lừng vừa chứng kiến màn này, cười nói: "Công tử cùng đệ đệ cảm tình thật tốt a!"Cái miệng nhỏ nhắn của Vân Ly nghẹn một cái, Huyền Vô Hàn lại hôn lên môi hắn một chút, sau đó đối với nam tử kia nói : "Ngươi nói đùa , phiền ngươi mang cho ta một cái bát không, tiểu phu nhân của ta sợ nóng."
Quả nhiên, sắc mặt nam tử cứng đờ, xấu hổ cười: "Nha... Ha ha... Nguyên lai là tiểu phu nhân a, hảo hảo, ta lập tức đi lấy cái bát." Chính là nam tử cao thấp quét mắt vài lần Vân Ly, tựa hồ rất là tiếc hận bĩu bĩu môi, quyết định là sai lệch đi, đem Vân Ly trở thành con dâu nuôi từ bé của gia đình có tiền, thật đáng tiếc, Vân Ly nhìn qua tướng mạo tốt như vậy, ngày sau nhất định phong thần tuấn lãng, lại muốn thư phục dưới thân nam nhân .
Huyền Vô Hàn không khỏi cười, Ly nhi, đều tại ngươi tuổi quá nhỏ a. Nhìn về phía Vân Ly, quả nhiên, bé đã quên khóc, chỉ lo nhìn chằm chằm bát vằn thắn tỏa mùi hương thơm lừng. Dùng muỗng múc ra một cái vằn thắn, chậm rãi thổi, Vân Ly cũng đưa cổ thổi, mắt thấy vằn thắn dần dần lạnh xuống, Vân Ly cười, vừa định há mồm chờ Huyền Vô Hàn uy mình, đã thấy Huyền Vô Hàn một ngụm nuốt xuống, Vân Ly ngốc lăng ra, Huyền Vô Hàn cười nhẹ, đợi hắn hơi mở môi ra liền áp xuống, đem một nửa vằn thắn đưa qua.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ ĐM ] Dụ Thụ Khoái Lai Khẩu Khẩu
Short StoryTác giả:Thất Huyền Cầm Đế Thể loại: cổ đại, đế vương cường thế bá đạo công X khả ái nhân thê dụ thụ, linh hồn song phần, ôn hinh điềm văn, HE Huyền đế: "Trẫm cảm thấy rất không dễ chịu, rõ ràng Vân Ly chỉ thuộc về một mình trẫm." Tuyền Ki: "Hoàng th...