ONE ( đầu )

1.5K 82 9
                                    


- Thế giờ này thật đáng ghét, tôi căm ghét mọi thứ nhưng lần này tôi nghĩ thế giới cùng tất cả mọi thứ đều rất đẹp.

- AAAAAAAAAAAA...............TRÁNH RAAAA..............

- Hừm? Có chuyện gì vậy? Đánh nhau à?

JiMin nghe thấy tiếng hét lớn liền đến gần chỗ có tiếng hét đó thì liền thấy TaeHyung đang chống cự với hai học sinh. Thấy hai học sinh đó người đầy máu hành động kỳ lạ, không được bình thường JiMin nhanh chóng chạy lại đánh gục hai học sinh đó rồi lôi TaeHyung chạy.

- Hộc.....hộc....d-dừng lại đã.......JiMin à.........hộc hộc....

Nghe TaeHyung vừa nói vừa thở dốc đã có vẻ mệt JiMin liền dừng lại cũng đứng lại để ổn định nhịp thở thì ngay lập tức đứng hình khi nhìn thấy khung cảnh hỗn độn đang xảy ra ở dưới sân trường. Học sinh chạy tán loạn rồi ăn thịt nhau, các xác chết thì thi nhau sống lại rồi lại đi ăn thịt, máu loang lổ khắp nơi tạo thành một mùi tanh nồng khó chịu.

- Mình sợ quá JiMin à, tại sao các bạn ấy lại cư xử kỳ lạ vậy chứ tại? Sao họ lại đi ăn lẫn nhau như vậy? Chuyện gì đang xảy ra thế này....hức.....huhuhu..

TaeHyung lúc này đã sợ đến phát khóc sau khi chứng kiến những cảnh tượng đó, cậu cứ ngồi úp mặt xuống đầu gối mà khóc cả cơ thể run lên bần bật JiMin thấy vậy thì cố trấn tĩnh cậu.

- Bình tĩnh nào, bây giờ không phải lúc ngồi đây sợ sệt rồi khóc lóc đâu, chúng ta phải rời khỏi nơi nguy hiểm này để tìm một nơi an toàn hơn, nếu còn muốn sống thì đi theo tôi.

- Ưm..

TaeHyung lau hết nước mắt đứng dậy rồi làm theo chỉ dẫn của JiMin, xong xuôi cả hai từ từ đi xuống sân tìm những chỗ có khoảng không dẫn ra cổng thì chạy thục mạng ra khỏi trương, xác sống cũng theo đó mà đi theo hai người, chạy được một quãng dài gần như đã cắt đuôi được lũ xác sống thì JiMin thấy có một người đàn ông đang vật lộn với một xác sống cạnh một chiếc xe ô tô JiMin liền đưa TaeHyung nấp vào một chỗ rồi chạy lại chỗ người đàn ông, tay cầm theo một thanh sắt chạy nhanh lại gần rồi vung thanh sắt lên đập mạnh vào đầu xác sống một cú khiến nó văng ra ra chỗ khác nằm bất động. JiMin liền được người đàn ông đó cảm ơn, mắt JiMin liếc xuống nhìn vào chỗ vết thương vừa bị xác sống cắn của người đàn ông liền nhớ lại đến những gì mà mình thấy ở trường, các học sinh bình thường đều biến thành xác sống khi bị một xác sống khác cắn, tay JiMin nắm chặt lấy thanh sắt thấy vậy người đàn ông đó liền thanh minh.

- Này cậu thanh niên, tôi không phải lũ dị hợm đó nên cậu đừng ra tay với tôi, tôi có xe ô tô, tôi sẽ đưa cậu ra khỏi đây coi như lời cảm ơn.

- Ông có xe hả?

- Ừ, tôi có chìa khóa đây.

Nói rồi ông ta móc trong túi ra chiếc chìa khóa xe rồi đưa ra trước mặt JiMin, miệng JiMin khẽ nhếch lên cười không nhanh cũng không chậm JiMin giật lấy chiếc chìa khóa từ tay tay người đàn ông vung thanh sắt đập vào đầu ông ta một cú thật mạnh, ông ta gục xuống im bặt. JiMin liền lại gần xe người đàn ông đó rồi gọi TaeHyung ra cả hai ngồi lên xe JiMin nhanh chóng lái xe rời khỏi.

[ MinTae ] Bảo vệ cho cậu [ Hoàn ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ