Từ sau khi trở lại biệt thự, Diệp Lan Trăn xách đồ mua cho Đào Tư Di đến phòng cô, rồi xoay người đi ra cửa. Hai người ai cũng chưa nói chuyện, Đào Tư Di biết cái kết này đã được tạo ra, nói cái gì cũng không có tác dụng và cô cũng không có ý muốn giải thích.
Nhìn trong phòng vắng vẻ, trong lòng cô thấy chua xót. Diệp Lan Trăn hiểu rõ ý cô, nhưng cô không biết người đàn ông này làm như vậy là có ý gì. Ngoại trừ anh bày tỏ nguyện ý duy trì cùng cô làm bạn giường, những thứ khác đều không hứa hẹn.
Chẳng lẽ cô lại nói với cha rằng "Cha à, đây là bạn giường của con" sao?
Đào Tư Di lắc đầu, bỏ lại suy nghĩ cổ quái phía sau. Đang định sắp xếp đồ mới mua, tiếng động cơ ô tô thu hút cô, nhìn ra ngoài cửa sổ, Diệp Lan Trăn đang nhanh chóng chạy xe ra cổng. Đào Tư Di khẽ cười, muốn dùng tươi cười che đi sự chua xót trong lòng. Như vậy cũng được, nếu có thể chấm dứt mối quan hệ của hai người cũng là một phương pháp tốt.
Cô ngây người nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, rồi nhìn về phía quần áo mình chưa sắp xếp, đoán chừng không cần phải sắp xếp rồi. Đống túi lớn nhỏ ở trên giường, Đào Tư Di ném toàn bộ vào trong tủ quần áo, cả người rơi trên giường lớn, nệm co giãn, thân thể rung động.
Đào Tư Di đột nhiên cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều như bị đánh tan, đầu loạn ong ong, khó chịu nước mắt rớt xuống. Tại sao cô lại khó chịu như vậy, khẳng định là buổi sáng tắm rửa không sấy khô tóc nên sinh bệnh rồi. Cô vùi mặt trong gối, không để ý tới cảm bệnh, thứ chất lỏng ẩm ướt lại cảm thấy chua sót ngấm vào gối xốp.
"Cậu ở đâu?" Diệp Lan Trăn ác độc giẫm chân ga, cầm điện thoại hỏi Lãng Dự bên kia, tiểu tử này ở đâu thì ở đó có nữ nhân, anh không tin không người nào không muốn gặp anh, cho dù là bề trên.
"Phỉ Thúy..." Lãng Dự vừa nói hai chữ, đã bị cúp điện thoại. Ban ngày người này còn bồi bên cạnh cô em họ, mới mấy giờ không gặp mà đã bất mãn, đây là làm sao. Lãng Dự nhìn mấy tên đàn ông bên cạnh, tay ôm bạn gái. "Diệp Lan Trăn đến các cậu biết chưa, một lát nữa anh qua đấy. "
"Vậy cô em họ có tới sao?" Người trong phòng không quen biết Diệp Lan Trăn, trên cơ bản đều chưa gặp qua Đào Tư Di, có người nhịn không được quan tâm, vội vàng hỏi thăm.
"Nếu anh không muốn chọc cậu ta tức giận, tốt nhất đừng nói ra lời đó. Có vẻ như cô em họ chạm vào cọng lông của anh họ, giọng cậu ta nghe qua cũng không vui vẻ lắm." Lãng Dự giang tay, náo nhiệt của Diệp Lan Trăn, anh ta không có lá gan xem.
Đại khái nửa giờ qua đi, Diệp Lan Trăn liền đến nơi. Anh đẩy cửa phòng, trong phòng ồn ào lập tức yên tĩnh.
"Anh Diệp, ngồi bên này." Lãng Dự đứng lên, chỉ anh vị trí bên cạnh anh ta, nơi này phần lớn là bạn bè của anh ta, họ không phải người hay chơi đùa cùng Diệp Lan Trăn. Vị gia này tâm tình hôm nay không tốt, Lãng Dự anh thật lo lắng bọn anh em của anh ta có đứa nào đui mù, đắc tội Diệp Lan Trăn là xong việc rồi.
Vì Lãng Dự đã chào hỏi trước, người trong phòng tuy tuổi nhỏ nhưng đã ít nhiều biết mặt. Loại người nào có thể trêu chọc, loại người nào không thể trêu vào, bọn hắn cũng ít nhiều phân biệt được. Sau thời gian ngắn ngủi đình trệ, mọi người cũng làm việc của mình, ai ca hát thì cứ ca hát, uống rượu thì vẫn uống rượu. Chỉ còn lại Lãng Dự, thỉnh thoảng liếc Diệp Lan Trăn.
Người này hôm nay tuyệt đối không thích hợp, Diệp Lan Trăn lắc đầu, tuy Diệp Lan Trăn có vẻ đang nhìn người khác ca hát, hai cô bé gọi tới để chơi đùa đang đi đến gần, người khác chơi đùa nhưng cậu ta vẫn bình thường khác lạ. Có phần như đang giận dỗi, xem ra cô em họ thật sự làm cậu ta tức giận không nhẹ.
Diệp Lan Trăn không dấu vết đẩy cô gái đang muốn hướng vào trong lòng anh, anh nhíu mày, không biết những cô gái này xịt nhiều nước hoa thế làm gì, nồng muốn chết. Đã biết mình được hoan nghênh, gái không hiếm lạ, cô có chỗ nào tốt? Đã biết sao còn để tâm. Muốn làm việc cho cô, người ta ngược lại còn không cảm kích!
Cầm ly rượu trên bàn uống hết một hơi, Diệp Lan Trăn thiếu chút nữa nhổ ra. Anh ghét nhất uống phải loại rượu chẳng ra gì. Mặt có chút trắng, lại thêm chút hồng, hương vị cổ quái từ đầu đã không phải thứ anh thích. Hôm nay làm gì cũng không thuận, từ buổi sáng bắt đầu bằng cục phân chim kia, anh liền đen đủi như thế.
"Rượu Mao Đài tôi đã phái người đi mua, một lát sẽ đến. "
Lãng Dự nói xong, Diệp Lan Trăn gật đầu. anh nhìn chằm chằm ly rỗng trong tay, nhất thời trong bụng như bị lửa thiêu, rượu mạnh hướng thẳng lên tim anh thiêu đốt, anh nhịn không được cởi hai nút thắt trước ngực, hành động này của anh càng khiến mấy cô bên cạnh ân cần hơn. Một bàn tay lớn mật đi đến trước ngực anh...
"Cách tôi xa một chút." Diệp Lan Trăn phiền chán đẩy cô ta ra, không biết vì rượu mạnh, hay vì tâm tình khó chịu, lập tức cô gái kia bị đẩy ngã xuống đất, không cẩn thận đụng phải bàn trà, mặt trên cái ly cùng bình rượu bị đảo ngã mấy cái, rơi xuống đất vang tiếng.
Cô gái khóc, Diệp Lan Trăn đứng lên, cô gái nhỏ kia chưa từng khóc ở trước mặt anh cho dù ngày đó cô ly hôn, chính anh nhìn thấy cũng chỉ là bộ dáng cô vừa khóc xong. Người đàn bà này yếu ớt như vậy, anh không tin, sô pha thấp lè tè ả tự quẳng xuống còn có thể đau thế ư?
Lãng Dự nhìn vẻ mặt thiếu kiên nhẫn của Diệp Lan Trăn, ra hiệu cho cô gái bên cạnh anh, để cô ta đỡ cô gái trên mặt đất ra ngoài. Mấy cô ả lần lượt đi ra, không khí trong phòng quạnh quẽ không ít. Lần này mọi người đều tới tìm vui vẻ, không phải hầu hạ, còn lại mấy cô khác nhao nhao đứng dậy chào rồi đi về. Còn lại mấy ánh mắt, không hẹn cùng nhau ra về, người lục tục về hết, chỉ còn Lãng Dự và Diệp Lan Trăn mắt to trừng mắt nhỏ.
"Chỉ còn lại hai chúng ta, nếu không tôi bồi cậu uống nhé?" Lang Dư cầm chai rượu Mao Đài phục vụ vừa mang tới, mở một chai, hương rượu tràn ngập khắp phòng, át cả hương rượu khác.
Diệp Lan Trăn nhìn Lãng Dự rồi nhìn phòng trống không, lấy một chén mới, rót đầy một chén, ngẩng cổ, một hơi rượu từ miệng chảy xuống yết hầu xuống bụng.
Lãng Dự không phải người hăng hái, người đàn ông trước mắt này rõ ràng mượn rượu giải sầu, bản thân anh không nghĩ người này sẽ làm gì để cô em họ tức giận, nên chỉ nhấp miệng tượng trưng.
Diệp Lan Trăn không nói, Lãng Dự không hỏi, chỉ cùng anh uống rượu. Diệp Lan Trăn một chén rồi tiếp một chén, chỉ chốc lát một chai Mao Đài lại được đưa vào.
BẠN ĐANG ĐỌC
Thê Nô - Hiểu Rõ Là Ta
RomanceTác giả: Hiểu Rõ Là Ta Thể loại: Đô thị tình duyên, hôn nhân cán bộ cao cấp Nguồn: Cung Quảng Hằng Re-up: Myn_Ahn Trạng thái:Full Chuyện xưa về một anh chàng âm hiểm giả dối lại bị một cô gái nhỏ dịu dàng, từng bước từng bước một tôi luyện thành th...