Người tự kỷ như anh lại có chút ngốc nghếch

6.4K 112 1
                                    

Dường như giọng nói bên trong điện thoại khẽ thở dài một cái, ngay sau đó liền nói:

"Con đã chuẩn bị tốt cho buổi diễn thuyết ngày mai chưa?"

Diễn thuyết? Ặc, Khấu Kiệt nhất thời choáng váng mặt mày, làm gì còn nhớ đến nữa.

"Con không nhớ rõ rồi hả?" Tiếng hét lớn đầy vẻ nghiêm khắc bất chợt vang lên từ trong điện thoại, trong nháy mắt khiến Khấu Kiệt đang sững sờ vội hoàn hồn trở lại.

"Không." Khấu Kiệt vội vàng nghiêm túc trả lời.

"Chính con còn đang tự hỏi nên viết bản thảo như thế nào cho tốt. Còn một chút nữa là xong rồi."

"Vậy thì được. Tốt nhất con nên chuẩn bị chu đáo một chút, ngày mai quân khu có chuyện, ta không qua được." Giọng nói già nua lúc này có dấu hiệu mềm hóa.

"Tiểu Kiệt, biểu hiện cho tốt!"

Thời điểm Khấu Kiệt nghe được ông không đến, khỏi phải nói là trong lòng vui sướng cỡ nào. Ông không đến xem mình diễn thuyết, thật sự là quá tốt rồi. Nhưng, ngay sau đó Khấu Kiệt lại kềm nén sự hưng phấn trong lòng, nói ngay:

"Vâng. Con sẽ cố gắng. Người cứ yên tâm!"

"Con không có âm thầm đi trêu chọc cô gái kia đó chứ?" Trong điện thoại vòng vo một hồi, âm thanh truyền đến có phần lo lắng. Sợ nhất là Tiểu Kiệt không nghe lời của mình, đi nhổ răng cọp. Vốn dĩ ông đã nghe nói qua vài chuyện về cô gái kia.

"Không có, không có." Khấu Kiệt liếc mắt nhìn lên xấp tài kiệu trên bàn trà, gì chứ, một cô gái mạnh mẽ như vậy, ai dám đi trêu chọc?

"Ừm. Ngủ ngon." Âm thanh truyền đến từ đầu dây bên kia.

"Ông nội ngủ ngon." Khấu Kiệt đáp lời, nghe thấy bên kia yên lặng mới cúp máy, thở phào nhẹ nhõm.

"Làm sao cậu sợ ông nội như vậy?" Thương Truy Ý ngước mắt nhìn anh, hơi nhếch nhếch môi.

"Sợ giống như là không còn nửa cái mạng."

Khấu Kiệt trừng mắt liếc anh ta một cái.

"Tính tình của ông nội cậu cũng biết rồi. Nếu như mình không nghe lời, thể nào ngày mai ông ấy cũng bắt tớ lấy cái cô Dương Miêu Miêu kia. Cậu cũng không phải không biết chuyện giữa tớ và anh trai của Dương Miêu Miêu, Dương Giới Thừa. Anh ta không biết thì không sao, chẳng lẽ cậu còn không biết hả? Huống chi, nếu như anh ta biết mình là Huyền Ưng, chắc chắn sẽ lập tức lột sạch da mình."

"Mà nói đi cũng phải nói lại, cậu cũng sợ ông còn gì?" Khấu Kiệt nhìn Thương Truy Ý nói.

"Nếu không thì nhờ ông đưa cậu đến quân khu chịu một chút huấn luyện?"

"Cậu đi chết đi." Thương Truy Ý tức giận nói.

"Stop!" Khấu Kiệt không thèm nhìn anh ta, lại cầm lấy xấp tài liệu kia, nhìn tới nhìn lui, ngữ điệu lên xuống, nói lẩm bẩm.

"Cậu nói xem, tại sao cô gái này lại mạnh mẽ như vậy? Cọp mẹ tái thế?"

"Đó là Mộc Quế Anh! Binh Mã Đại Nguyên Soái." Thương Truy Ý ngồi thẳng người trên ghế sofa.

BÀ XÃ MẠNH MẼ CỦA TRÙM XÃ HỘI ĐENNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ