Chương 44: Phá lệ

576 30 0
                                    

Chương 44: Phá lệ

Hôm sau, Nguyên Thành đế triệu kiến Lục hoàng tử ở thư phòng gần nửa canh giờ, sau đó mới mỉm cười gật đầu, ra hiệu hắn trở về dụng tâm ban sai. Sau đó mọi chuyện thuận lý thành chương*, Mộ Tich Dao truyền thụ hết công nghệ "Mạ hoa tươi" hoàn toàn mới mẻ này, lại đem tất cả các dụng cụ cần dùng và các bước chế tác tỉ mỉ giảng giải lại một lần.
(*cứ theo tự nhiên mà xảy ra)

Trong chuyện này Tông Chính Lâm mò được bao nhiêu lợi ích thì Mộ Tịch Dao lười phải hỏi đến, nhưng Giai Nghệ phường của nàng thì lại thật sự là đỏ rực lên sau một đêm. Bên trong đó mỗi một vật phẩm to nhỏ, chỉ cần có liên quan đến loại hoa do Mộ thị chế tác, toàn bộ đều được tranh nhau mua hết sạch. Các tiểu thư quý phụ ở Thịnh kinh lại càng đổ xô vào, trong lúc nhất thời, Giai nghệ phường dù toàn lực sản xuất cũng không thoả mãn đủ các đơn đặt hàng dồn dập chen chúc mà đến như vậy.

Lúc Mộ Tịch Dao tiếp kiến chưởng sự của Giai Nghệ phường ở thư phòng, thấy nàng ta mặt mày ủ dột kể khổ không ngừng, dứt khoát liền buông ra một câu "hạn chế số lượng" rồi mặc kệ.

Quy định tương đối cổ quái này của Giai Nghệ phường vừa đưa ra, chỉ những không bị mất khách hàng giống như trong tưởng tượng của một số người mà ngược lại còn làm cho giá cả của trân phẩm số lượng có hạn được nâng lên cao hơn, bỗng nhiên có xu thế trở thành vật để ganh đua so sánh giữa các nữ quyến quý tộc. (Mia: đúng kiểu hàng hiệu số lượng có hạn ^^)

Tông Chính Lâm đối với tính tình lười biếng của Mộ Tịch Dao chỉ cảm thấy dở khóc dở cười. Nữ nhân này chính mình lười biếng, ngược lại gây ra oanh động không nhỏ. Ngay cả Thục phi đều từng nhắc đến trước mặt hắn cái Giai nghệ phường kia của trắc phi được truy phủng như thế nào ở trong cung, khiến Tông Chính Lâm nghe thấy mà âm thầm cảm thán. Tiểu nữ nhân thật sự là rất biết tính toán tỉ mỉ, khó trách lúc trước nhất định muốn đi Huệ Châu, hoá ra là vì điều này. Quả nhiên là người lanh lợi. Ngay cả thọ yến của Thái hậu cũng dám tính kế, đúng là chỉ có nàng mới làm ra chuyện này được.

Bên kia chưởng sự của Giai nghệ phường cũng nghiêm khắc chấp hành theo kế hoạch của Mộ Tịch Dao, mở rộng thêm 5 cửa hàng ở Đại Nguỵ rồi không khuếch trương nữa, chỉ dựa vào định lượng mỗi tháng thu vào, làm ăn tương đối thịnh vượng.

Phương thức kinh doanh đặc biệt hữu hiệu này khiến cho cả Nguyên Thành đế đều rất tán thưởng. Chỉ có Tông Chính Lâm biết rõ, nữ nhân này bệnh lười lại tái phát, quy mô lớn nàng không thích, theo như nàng nói thì chính là " Thiếp có mấy gian cửa hàng này tiêu xài cũng đã rất đủ rồi". Vẻ mặt vô cùng thoả mãn kia khiến cho Tông Chính Lâm nghẫm lại vẫn thấy buồn cười.

Mộ Tịch Dao không có chút thời gian nào để quan tâm đến mấy chuyện náo nhiệt ở bên ngoài, nàng hiện tại chính là trắc phi, trong mỗi tháng đều có hai ngày phải vào cung thỉnh an Thục phi nương nương. Huống chi hôm nay còn có chuyện lớn cần nàng lo liệu. Sắp đến ngày Tết, mọi mối quan hệ lui tới xã giao lớn nhỏ trong phủ đều phải dựa vào vị trắc phi mới được lên đảm nhiệm là nàng đây quản lý. Mộ Tịch Dao nghĩ đến những chuyện rắc rối này liền thấy mệt mỏi đến không còn tinh thần. Cuối cùng trong đầu Mộ Tịch Dao linh quang chợt loé (Mia: nếu được xem hình sẽ thấy một cái đèn bỗng nhiên phát sáng đó), cảm thấy tốt hơn hết vẫn đi ôm bắp đùi của Lục điện hạ thì thực tế hơn.

[Edit- Full]Sủng phi- Triêm Y (Phần 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ