Trở lại khu trung tâm mua sắm thương mại mà nhóm Kaeun dừng chân, xuất hiện hai cô gái khác. Họ nhẹ nhàng, một trước, một sau, di chuyển đến tầng ba của khu nhà.
Người đi trước cột tóc đuôi gà, vừa đặt chân lên đến tầng ba, liền nhăn mày lại. Tòa nhà này đổ nát quá mức bình thường, giống như có người cố tình khiến nó lộn xộn lên, để không ai phát hiện được có người từng ở đây vậy.
Cô gái ấy đưa tay cao ngang lên ngực, đưa tới đâu, các thanh kim loại dạt ra xa tới đó. Cô ấy là một Survivor khác, có thể điều khiển tất cả mọi thứ làm bằng kim loại.
Người còn lại, mái tóc ngang vai, chỉ lướt nhẹ tay qua tay cầm của cầu thang cuốn.
"Bọn họ đang muốn tập hợp một đội quân chỉ gồm Survivor, để chiến đấu lại chúng ta." cô ấy nhẹ nhàng nói khi khoảng cách của hai người ngày càng gần lại.
"Họ sẽ nhanh chóng biết đến và tìm ra doanh trại bí ẩn gì đó mà cậu nói thôi."
"Sao cậu biết?"
"Tớ không đọc được trí não như cậu, nhưng người ở doanh trại đó luôn có cách tìm ra những Survivor lạc đường, không phải sao, Jurina?"
Jurina im lặng không trả lời. Vì cơ bản Gyuri cũng không cần câu trả lời từ cô.
Trong team những Survivor đang tiếp tay cho chính phủ, thì hai người họ là ở vị trí cao nhất, với Jurina là captain và Gyuri là phó captain của Hội Thập hoàng. Nhưng so ra, Gyuri mới giống một captain hơn, vì cô ấy điềm tĩnh hơn cô. Một dạng người không cần nói nhiều nhưng hiểu rất nhiều.
"Tớ về trước đây." Jurina quay người rời đi. Gyuri chỉ im lặng quan sát quang cảnh bên ngoài.
Jurina có vẻ vẫn lấn cấn mỗi lần nhắc đến con người ấy nhỉ. Cậu ta vẫn chưa dám đối mặt. Gyuri thở dài, có vẻ thời gian cô mắc kẹt ở đây sẽ còn dài thêm. Cô xoa lấy chiếc lắc tay ở cổ tay, ánh mắt đăm chiêu, thật khó hiểu được Gyuri đang nghĩ gì. Tiếng chuông điện thoại vang lên một âm thanh đơn điệu, có người gửi tin nhắn đến cho cô.
Chị ăn uống gì chưa?
Môi của Gyuri vô tình cong lên, những nụ cười mà chưa ai thấy ở cô. Nếu không phải còn lý do này thì cô sẽ chẳng cố gắng ở nơi đây nhiều như vậy.
Có một nhóm Survivor vừa trốn thoát, chị vừa đi khảo sát xong, chuẩn bị về ăn đây.
Gyuri tranh thủ vừa trả lời vừa thông báo cho người bên kia, để người ấy truyền lời cho con người khiến cô phải chịu cảnh mệt mỏi như bây giờ. Nếu không phải vì chị ta là thủ lĩnh thì Gyuri cũng chẳng phải nghe lời như thế này.
Gyuri bỏ điện thoại lại vào túi và quay lưng trở về nhà giam.
Ngoài rừng đêm dần xuống, nhóm Kaeun quyết định nghỉ lại tại một hang động, vì chí ít cũng an toàn khỏi thú dữ cùng bọn zombie và chính phủ. Kaeun đặt vài tảng đá to che lấp miệng, nhờ vậy mà ánh sáng của lửa không bị hắt ra ngoài.
Yujin đem một vài lương khô trong balo chia cho mọi người, riêng Chaeyeon cùng Yireon cô đưa nhiều hơn chút, vì họ vừa phải trốn ra khỏi nhà giam, chắc chắn là đói đến lả người rồi.