Quyển1 chương 33 Công chúa mất nước

61 12 0
                                    

Sakura vuốt ve bộ lông của Tiểu Mạo Ngao Ngao, vô cùng mềm mại, xúc cảm thật tốt. Ở ban đêm gió mát, ôm đặc biệt ấm áp. 

Tiểu Mạo Ngao Ngao rất quấn quýt lấy sakura,  ở trong lòng nàng cọ xát mấy cái, hai cái móng vuốt hướng sakura cào cào, thành công liếm đến gò má của Sakura. 

Đầu lưỡi của Tiểu Mạo Ngao Ngao có chút nham nhám lại, làm cho nàng cảm thấy nhột nhạt. 

Thấy Tiểu Mạo Ngao Ngao đang lấy lòng nàng, sakura nhàn nhạt mà cười cười, thật là một món đồ tốt. 

Ai nói không đáng giá 50 vạn lượng? 

Dưới đài nhìn thấy Tiểu Mạo Ngao Ngao giống như con chó nhỏ lấy lòng chủ nhân, cũng không chớp mắt. Nếu không có nhìn thấy Tiểu Mạo Ngao ban nãy hung hãn vung móng trong phút chốc kia, chắc chắn người nào cũng sẽ cho rằng nó là một sủng vật đáng yêu vô hại. 

Chu Dương thu hồi kiếm, cắm vào vỏ kiếm. Vật nhỏ này tốc độ quá nhanh rồi, ngay cả hắn cũng không kịp nổi, khó trách bộ tộc Mãnh Tín coi trọng như vậy nó, coi nó như thần ở nhân gian hóa thân. 

Tư Mã Triều cũng âm thầm giật mình một cái, hắn còn tưởng rằng cô bé này nhất định sẽ mất mạng ở dưới móng vuốt của Mạo Ngao, không nghĩ tới sẽ có kết quả như vậy. 

"Chúc mừng ngươi, tiểu nha đầu. Có thể làm được chủ nhân của Mạo Ngao thật là một chuyện không dễ.." Tư Mã Triều phất phơ chiếc quạt, khẽ vẫy ra được một ít gió mát, khóe miệng vẫn giữ nụ cười nhẹ. 

Đôi mắt nhỏ Tiểu Mạo Ngao đỏ ửng, muốn tránh thoát khỏi của lồng ngực sakura , xông về phía Tư Mã Triều, thù hận toàn bộ bại lộ bên ngoài. Sakura nhớ tới mới vừa rồi Tiểu Mạo Ngao không có một tia do dự cào chết bốn người kia, nhất thời dùng sức giữ chặt nó. 

Nàng còn phải dựa vào Tư Mã Triều tìm tin tức của Thẩm đậu, để cho Tiểu Mạo Ngao giết hắn, không phải cử chỉ sáng suốt. 

Ít nhất, hiện tại không thể. 

"Ta có một vụ giao dịch, ngươi có muốn làm?"sakura thừa dịp cơ hội, nói. 

"Giao dịch?" Kinh ngạc vì một đứa bé, thế nhưng muốn cùng hắn nói chuyện làm ăn. Nhưng chỉ cần có thể kiếm bạc trắng, Tư Mã Triều ai đến cũng không cự tuyệt, "Buôn bán nhỏ, ta không cảm thấy hứng thú, ngươi muốn cùng ta bàn giao dịch như thế nào?" 

Hai người ở trên đài hỏi đáp mấy câu, phía dưới quần chúng đã có ý kiến. 

Rối rít hầm hừ hỏi, đại hội bán đấu giá có còn tiếp tục không? 

Tư Mã Triều cười nói xin lỗi một tiếng, "Xem ra hôm nay cho dù có là chuyện buôn bán lớn, chúng ta ngày sau hãy nói? Bốn ngày sau, đến đỗ phường gặp mặt." 

không đuổi sakura xuống đài, Tư Mã Triều phân phó người đem bốn thi thể mang xuống, chuẩn bị một cuộc bán đấu giá khác 

Mắt sakura lộ ra không kiên nhẫn, lại chỉ có thể nhịn. Dù sao người ta đang lúc cử hành bán đấu giá, không thể nào buông tha một cơ hội kiếm tiền như vậy mà cùng bản thân đi nói một khoản buôn bán nhỏ. 

Bảo Bối Là Vương PhiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ