Seishirou đã đi tới cửa chính khu nhà, phía đó có hai chiếc xe đang dừng lại, còn cả mấy cậu thanh niên đang nói chuyện cạnh bên, họ nghe thấy giọng nói của Syaoran thì quay đầu nhìn sang, chỉ có Seishirou như thể bị dọa hết cả hồn, anh ta vội ngẩng đầu, đến lúc nhìn rõ người bên cạnh chiếc xe Cayenne, Seishirou sững sốt một hồi, lúc lâu sau mới đứng bên cạnh Fye lầm bầm một câu: "Hôm nay đúng là chó quá".
Nhìn thấy Syaoran, anh ta lại nhớ tới ngày mình bị ngâm trong nước biển suốt một ngày, sau khi về nhà còn bị lão già đánh cho mấy roi. Không biết có phải vì tâm lý hay không, sau lưng vẫn còn cảm thấy đâu âm ỷ. Đúng là nhục nhã nhất đời người, đã thế còn tức giận mà không biết xả vào đâu. Không đụng được, cũng không mắng được.
Những người khác không biết ân oán giữa hai người họ, họ hỏi Fye người này là ai. Fye im lặng nhìn tới chỗ ngồi phía sau xe, ánh mắt càng trầm xuống.
Seishirou đi tới, đứng cách SyaorSakura năm mét, anh ta giơ giơ tay: "Lần này tôi đâu có đụng vào xe anh".
Syaoran nhìn anh ta: "Thật sao?"
Seishirou đoán không được suy nghĩ trong lòng Syaoran, lòng càng tức giận, không khéo lần này lại mất mặt trước bạn bè, nhất thời đi không được mà ở cũng không xong, do dự nửa ngày: "Phải, là tôi không đúng, Li tiên sinh đại nhân không chấp nhặt lỗi lầm của tiểu nhân".
Lúc Seishirou bất đắc dĩ lầm bầm, một chiếc xe chạy ra từ khu nhà, sau đó từ từ dừng bên cạnh anh ta, Yukito thò đầu ra từ ghế lái: "Seishirou, đứng đây làm gì đấy?".
Yukito nói xong cũng nhìn theo ánh mắt của Seishirou, thấy Syaoran: "A, Anh rể".
Một tiếng "anh rể" vừa vang lên, Yukito mới phát hiện Fye cũng đang đứng ở kia. Vẻ mặt cậu hơi trầm một chút, đảo mắt vòng quanh, cậu ho khan rồi nói: "Seishirou, nhanh lên xe, hôm nay bố tôi không cho ra khỏi cửa, tôi lén chạy ra đấy".
Nói xong còn khụ thêm một tiếng, cậu không dám nhìn sang Fye, thực sự là quá lúng túng mà! Nói tới đây thì phải trách mẹ anh chàng, ngày ngày ở nhà cứ anh rể con bao nhiêu tuổi?, anh rể con cao bao nhiêu?, tính tình anh rể con thế nào? Làm cho anh nhìn thấy Syaoran là lại buột miệng kêu anh rể.
Seishirou không đi, anh ta quay đầu nhìn Syaoran, người kia đã không còn dáng vẻ lạnh băng như vừa rồi, lúc này vẻ mặt kia dịu dàng hơn bao nhiêu, khóe miệng cũng vểnh lên, anh nhìn Yukito nói: "Trên đường lái xe cẩn thận một chút".
Yukito nhếch miệng cười: "Vâng, anh...." Liếc mắt nhìn Fye: "Khụ....Rể".
Syaoran không nói chuyện với họ nữa, anh xoay người lên xe, Seishirou giật mình không sao phản ứng kịp, anh nghĩ thầm, lần này anh ta lại dễ dàng tha cho mình vậy sao? Nghĩ thì nghĩ, sợ anh ta đổi ý, Seishirou vội vàng nhanh lẹ leo lên xe Yukito. Yukito quẹo xe lao vội ra đường, đi không bao xa lại giảm tốc độ lại: "Có phải Li Syaoran đến tìm chị tôi không nhỉ? Chao ôi! Tôi quên nói cho anh ấy biết, chị ấy đang chạy bộ".
Seishirou nhìn cậu như kẻ ngốc: "Chị cậu nói mình đang chạy bộ à?"
Yukito gật đầu: "Đúng vậy".
"Cậu tin sao?"
"Tin, sao thế?"
"Ha ha".
Seishirou nghĩ thầm, chị cậu đang chơi trò xe chấn với Syaoran đấy, cậu thật ngốc!
Lúc Syaoran ngồi vào xe, Sakura đang cầm di động gọi điện thoại: "Bố ơi, vừa rồi Yukito chạy ra ngoài với một đám bạn bè lêu lổng của nó, bố nhanh cất hết cái gì mà cải trắng phỉ thúy, phỉ thủy phật Di Lặc, dẹp hết đi, cẩn thận về nhà nó lại đến moi ra,... Vâng, lúc nãy con chạy bộ nhìn thấy,... Đúng, phải dạy bảo nó thật tốt,... Vâng, con về nhà ngay đây".
Sakura nói xong thì nhét điện thoại vào túi áo len, quay đầu nhìn Syaoran. Syaoran cười khẽ: "Chạy bộ?"
Sakura cười tươi rói, có lẽ vừa mới làm chuyện xấu nên có hơi đắc ý: "Không lẽ em phải nói, lúc Li Syaoran đang bắt nạt con thì bị bạn của Yukito nhìn thấy".
Trong khoang xe mờ tối, ánh mắt Syaoran hơi trầm xuống, anh đưa tay nâng cằm cô lên, cắn một cái trên bôi môi đang mỉm cười duyên dáng: "Cười nữa à, anh sẽ cho em biết thế nào mới là bị bắt nạt".
Syaoran nhận điện thoại xong thì đi ngay, có vẻ anh đang rất bận rộn, Sakura cũng không hỏi anh đang bận cái gì, chỉ nói với anh mình không sợ cô đơn, vì ngày mai cô bắt đầu đóng cửa vẽ tranh rồi. Syaoran nghe xong thì lại nghĩ, hình như người bị lạnh nhạt chính là anh mới đúng.
Sau khi Sakura về nhà, nhìn mấy chai cải trắng phỉ thúy và Di Lặc phỉ thúy trong phòng khách giờ không thấy bóng đâu, cô quay đầu nhìn giáo sư Kinomoto: "Bố đánh Yukito một trận nó mới nhớ lâu được".
Lúc đi Syaoran có hỏi vì sao lúc nào cô cũng bắt nạt Yukito, Sakura nói vì Yukito miệng rộng, cái gì cũng nói với mẹ Yukito, làm cho mẹ Yukito ngày nào cũng chạy theo cô hỏi thăm chuyện của con rể Li.
Sakura vừa nói xong, Syaoran liền cười, anh nói người nhà cô khiến người ta quý thật, anh nói anh thích cách bọn họ gọi anh, còn hỏi giáo sư Kinomoto gọi anh là gì.
Sakura đang suy nghĩ thì nghe giáo sư Kinomoto đang gọi: "Con gái, mẹ con nói thằng nhóc nhà họ Li có đưa cho con một cái điện thoại à? Ngày mai con mua cái gì tặng lại cho nó đi, đừng để người ta thấy nhà mình keo kiệt".
Thằng nhóc nhà họ Li...đương nhiên Sakura sẽ không nói cho anh biết, bố cô gọi anh như vậy đấy.
Khi Mamiya tìm tới cửa đã là hơn tám giờ, giáo sư Kinomoto vào phòng sách từ sớm, mẹ Yukito đang xem kịch trên ti vi, thấy Mamiya bước vào thì khen cô lại béo lên không ít, nói cô gái này thật tốt, nhìn Sakura nhà mình sao gầy quá, Mamiya mặt đưa đám chạy lên phòng Sakura, hỏi mẹ cô có phải đang kích động mình giảm cân không đó.
Sakura đáp, mẹ Yukito thích người mập mạp, đó là lời khen thật lòng của bà thôi.
"Cho nên cô cũng thấy tôi béo hả?"
"Quả thật là béo lên một chút".
Đầu tiên, Mamiya trách móc Sakura mất tích lâu như vậy, liên lạc không được, sau đó còn muốn xem tác phẩm gần đây nhất của cô, Sakura lấy cớ, tác phẩm đều để ở Tomoeda hết rồi, không đem về mà lấp liếm cho qua.
"Li Syaoron còn liên lạc với cậu không?" Mamiya đột nhiên hỏi cô.
Tin nhắn lần trước còn yên lặng nằm trong hộp thư, không có tin phản hồi, Sakura lắc đầu: "Đã lâu không liên lạc".
Mamiya cảm thán: "Cũng không tới tìm tôi mua tranh cậu vẽ nữa, thật là, lại mất một khách hàng lớn vậy".
BẠN ĐANG ĐỌC
(Chuyển ver - CCS/TRC) Đinh Nam Ti Vũ
Ficção GeralTớ đọc được một fic chuyển ver thành CCS/TRC version, mà thấy đã lâu người ấy không tiếp tục nữa nên tớ thay bạn ấy chuyển tiếp cho mọi người đọc. Title: Đinh Nam Ti Vũ Character: * Main: Thẩm Tư Vũ - Li Syaoran (nam chính) An Tầm - Sakura Kinomoto...