. Có ai đã từng ngồi ở thanh khâu 1 mình hàng giờ đồng hồ mà chẳng làm gì cả _ chỉ với 1 lí do duy nhất - đợi 1 nick đã từng rất quen thuộc bật sáng - âm thầm dõi theo đến khi nick đó xám ngắt r lẳng lặng off theo...
. Có ai đã từng chỉnh fb chế độ xem trước. vào tường nhà ngta hàng trăm ngàn lần, xem từng tus từng dòng tâm trạng, chỉ ở 1 góc khuất lặng lẽ dõi theo mà k dám inb?.
. Có ai đã từng ra hàng châu tới tst đắn đo chọn hủy đính hôn... chọn rồi lại hủy.... từng dòng nước mắt cứ rơi... không thở được... cứ như có ai đó đang bóp chặt lấy ( S2 ) vị trí nơi này này...
"e lỡ tay nhấn chọn mất rồi a à" ... cũng phải thôi mình đâu còn là gì của nhau nữa... e buông tay rồi đó, a đi đi 😊😊😊
... PT giờ này có lạnh không a? Chứ lòng e bây giờ thì lạnh lắm ^^
. Giá như đừng có cái ngày đó... cái ngày e dỗi cả bang, 1 mình cùng với vài người bạn khác bang qua sv mới... cứ nghĩ chọn 1 lass khác không phải sở trường của mình yên phận an nhàn làm lại từ đầu vô ưu vô tư.
. E nhớ rõ cái ngày định mệnh đó... a đem tđts rao kênh bang tìm vk, ở sv cũ e thì loi nhoi đó giờ, qua đây muốn an phận, nên hỏi e được không a. rồi a inb hỏi thăm vài câu xả giao. a hỏi e không ngại a lớn hơn e chứ, e chỉ trả lời e phá quá sợ a không chịu đựng e nổi thôi 😎 rồi a dẫn e ra HC, 2 đứa mình cùng nhau đứng trước tst... đơn giản chỉ có thế e đã có "VỊ HÔN PHU"...
. 2 đứa đều bận đi làm, ít có thời gian dành cho nhau, nhưng cứ rảnh là a kéo e tất cả hoạt động, inb hỏi han hay thậm chí hát cho e nghe. a thì được giọng hát trời phú hát tới đâu e cười lết tới đó 😂 mà không dám chọc chỉ sợ a buồn...
. Rồi 1 ngày bảo a thích e, muốn cùng e tiến thêm 1 bước nữa, muốn được quan tâm e nhiều hơn, e đã từng lãng tránh câu hỏi đó rất nhiều lần... Rồi 1 ngày kia cuối cùng e cũng trả lời ... a chờ e nha... có được không a? Nếu thích e thì đợi e nha cả 2 mình cùng nhau từ từ tìm hiểu... được thì mình tiến xa hơn, không được thì đành vậy, bởi e đã từng nhiều lần tan vỡ bởi yêu xa và qua onl... quá khứ vẫn còn ám ảnh không thể nào mở lòng được... a cũng chỉ im lặng rồi chấp nhận... Rồi từ đó mình bớt quan tâm nhau a nhỉ!? A ít nhắc đến e hơn, ít quan tâm e hơn, chắc a cũng biết là "Cô đơn khônh hẳn là cảm giác khi ở 1 mình - mà là khi đứng ở giữa hàng vạn người vẫn cảm thấy lạc lỏng." Nhiều lần a hỏi a làm e buồn à, rồi rối rít xin lỗi, a chỉ bảo là không muốn giống 1 cặp trong bang mình đơn phương 1 người rồi phải ôm đau khổ... a ít nhắc e hơn, ít quan tâm e hơn chỉ vì không muốn như 1 thói quen để sau này không còn người để làm thói quen đó nữa sẽ rất khó chịu...
E biết lúc đó e đã có tình cảm với a rồi... nhưng sao không thể mở lòng ra được nữa...
. Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, a inb bảo có việc muốn nói với e... linh cảm trực giác mách bảo cho e biết có việc không ổn sắp xảy ra... a bảo gần nơi a có người thương a và a cũng có 1 chút cảm giác với người ta... a bảo cảm thấy có lỗi với e quá a xin lỗi e... 1 giọt 2 giọt ... nước mắt rơi mãi không cầm lại được nữa... e chỉ có thể trả lời là: "e không sao đâu, a đừng lo, hạnh phúc với người a chọn nhé ^^
....... Tới tst chọn hủy đính hôn... chọn rồi lại hủy... theo vô thức ... "e lỡ tay nhấn chọn mất rồi a à" ... cũng phải thôi mình đâu còn là gì của nhau nữa... e buông tay rồi đó, a đi đi 😊😊😊
Từ ngày đó e ít onl hơn, ít nói chuyện với mọi người hơn, a vẫn hay liên lạc với e, còn e trả lời chỉ cho có lệ, tự nhủ rằng giờ a đã là của 1 người khác không phải là e... rồi e cũng chuyển sv tới 1 nơi hoàn toàn xa lạ... lắm lúc vô thức lại lục danh sách bạn bè tìm tên a... e ngốc quá... e đã chuyển sv rồi cơ mà!?
. Rồi e lại quay về... về cái nơi đầy kỉ niệm ấy... nhiều lúc xem a trò chuyện với mọi người rôm rả... lòng e thắt lại... nụ cười đó từng là của riêng e mà...
. Để đến hôm nay... đạt đến đỉnh điểm giới hạn cuối cùng của bản thân... e từ chức out bang muốn off game... trước khi off thì lại thấy chấm đỏ từ nick a... không kìm lòng được e lại xem... lại những câu an ủi hỏi thăm như xưa... chưa đầy 5p e lại bị a dụ dỗ... a mời e về bang lại... về lại vị trí vốn có của bản thân mình... tiếc là có 1 nơi từng thuộc về e nhưng mãi mãi là không thể nữa...
.... E khờ thật, cứ ngu ngốc dõi theo 1 thứ hư ảo phù phiếm xa hoa mà bản thân biết rằng mãi không bao giờ có được...
. E từng tâm sự với sư phụ... không biết a có bao giờ từng buồn - chỉ buồn vì e chỉ 1 chút hay không... có như e hiện tại có buồn vì a không 😊😊😊 sp bảo là đã từng. Không đau sẽ không buông... Cũng phải sp nhỉ 😂😂😂
. Những lời hứa hẹn vẫn còn động lại ở nơi đây... thân mật train cưới chưa đủ đã phải dừng... Chấp niệm này e xin phép được gói lại giữ riêng cho e a nhé!? Biết đâu sp lại nói đúng: Đủ đau tự khắc sẽ buông mà...
. E từng đọc 1 cfs rất tâm đắc cái đoạn... "E nghe tiếng gió đến từ biển kêu e nên buông bỏ rồi... 10 dặm hoa đào đã không còn chổ cho e nữa... đã đến lúc e phải rời đi... đoạn duyên này e cắt đứt nhé!?..."
. Không ngờ rằng cũng có 1 ngày e phải viết cfs cho a - người từng thuộc về riêng e... đoạn e thích nhất lại ứng nghiệm với e... chua xót thật...
. Có ai đã từng vì 1 ng mà mình chưa từng gặp mặt... đã khiến bản thân mình không còn là mình của ngày trước...
. Và liệu có ai đã từng đặt bút viết hết hồi ức của mình lên trên trang giấy... nước mắt rơi nhòe cả nét mực...
... Bất lực đến đau lòng...
... Hạnh phúc nhé, người lạ e đã từng thương...
P/s: úp hộ và đôi lời của người úp hộ:
Nếu ví tình yêu như 1 sợi dây thun, dây thun thì nó có độ co giãn nhưng bóp méo vò nắn nó quá nó sẽ biến dạng, kéo căng quá sẽ đứt. Nhưng dù đứt rồi nó vẫn là dây thun, buông tay rồi vẫn là yêu.
Có 1 loại yêu gọi là buông bỏ.
P/ss: gửi cfs vào mail missyou19892009@gmail.com và xin đừng viết tắt.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tổng hợp các cfs từ game Thiện Nữ Mobile
FanficCó người ở trong game tìm được Tiêu Nại và Bối Vy Vy của mình. Có người ở trong game vật vã đau khổ vì người thương bỗng hóa người dưng. Có người ở trong game chỉ mơ ước trở thành phú bà, phú ông. Có người ở trong game cả thanh xuân đi tìm tình yêu...