Chương 11
"Dạ quốc sư. . . . . ." Người hầu cung kính tiến đến bẩm báo, "Thái tử điện hạ có việc cầu kiến. . . . . .""Phải không? . . . . . ." Âm thanh Dạ Yểm lạnh như băng từ phía trong điện chậm rãi truyền đến, "Hắn thật đúng là chưa từ bỏ ý định a. . . . . . Hôm qua mới bị đuổi đi, hôm nay lại tới. . . . . . Bất quá vừa vặn có chút nhàm chán . . . . . . Thỉnh thái tử điện hạ vào đi. . . . . ."
"Cư. . . . . . Đem Nguyệt đại nhân dẫn đi ra a. . . . . ."
Chu Úc bước vào chánh đường, chỉ thấy Dạ Yểm lười biếng nghiêng người dựa vào tấm da hắc báo khóac trên ghế thái sư, vạt áo mở rộng, giống như cười mà không cười nhìn qua hắn, "Dạ quốc sư, ngươi không biết là thấy bản thái tử thì nên đứng dậy đón chào à. . . . . ."
"Thái tử điện hạ, bổn quốc sư cũng không định thuần phục dưới người nào, càng không cần có quân thần để ý tới. . . . . ."
"Hừ, khẩu khí thật lớn, ngươi là con dân triều ta, quân muốn thần tử, ngươi có thể chạy sao. . . . . ."
"Bản thân muốn rời khỏi, tùy thời có thể, ngươi không uy hiếp được ta. . . . . ." Dạ Yểm cười nhạo đối với hắn nói, "Không biết thái tử điện hạ có gì muốn làm a? . . . . . ."
Chu Úc lạnh lùng nhìn Dạ Yểm, nắm chặc nắm tay, "Ta tới. . . . . ."
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy Trương Cư mang theo Hoán nguyệt từ hậu đường đi ra, "Dạ chủ nhân, Hoán Nguyệt đại nhân đã tới. . . . . ."
"Ừ. . . . . ." Dạ Yểm gật đầu chút, tầm mắt lạnh lẽo bắn về phía bộ dáng tái nhợt tinh tế kia . . . . . . "Hoán Nguyệt đại nhân, thái tử điện hạ sợ ta ngược đãi ngươi, cố ý tới hỏi thăm . . . . . ."
"Dạ quốc sư! Hôm qua Hoán Nguyệt vừa thụ hình, thân thể còn chưa khỏi hẳn, ngươi liền đem hắn ra như vậy!! ! Ngươi quả thực không bằng cầm thú! !"
"Không bằng cầm thú? ? Ha ha. . . . . . Thái tử điện hạ quá khen. . . . . . Sinh tử của người khác cùng ta có quan hệ gì đâu a~, hơn nữa bổn quốc sư như thế nào, cũng biết đạo lý có ân tất báo. . . . . ." Dạ Yểm lạnh lùng nhìn sắc mặt Hoán Nguyệt trong nháy mắt trắng bệch, tà tà cười, tựa ở trên mặt ghế ăn đồ Trương Cư đút cho, "Người ngươi cũng đã thấy, mời trở về đi. . . . . ."
Hoán Nguyệt nhìn khuôn mắt khẩn trương của Chu Úc, rũ mắt xuống nhàn nhạt nói: "Tâm ý của thái tử điện hạ, Hoán Nguyệt vô cùng cảm kích, Hoán Nguyệt ở tại phủ quốc sư rất tốt. . . . . . khụ... khụ. . . . . ."
"Rất tốt? ? ? Ngươi như thế nào lại ho khan?? Hoán Nguyệt!! Ngươi theo ta trở lại thái tử cung a. . . . . ." Chu Úc xông lên phía trước, một phen cầm hai vai thon gầy của Hoán Nguyệt, đau lòng nói.
"Chỉ là tự thiên cảm phong hàn thôi, không có gì đáng ngại . . . . . ." Hoán Nguyệt cảm giác được phía chánh đường truyền đến một trận tức giận cùng sát khí, hắn nhẹ nhàng thối lui, "Thái tử điện hạ, đan dược của bệ hạ một khi luyện chế hoàn thành, Hoán Nguyệt lập tức trở lại thái tử cung hướng ngài vấn an. . . . . . Mời trở về đi. . . . . ."
BẠN ĐANG ĐỌC
Ám Dạ Ma Vương
RomanceTác giả: Cô Quang Tàn Chiếu Editor: ngocquynh520 + thuhuynh96 + xjxjyang Nội dung giới thiệu: Vì văn án chỉ là một bài thơ ta tra mãi ko thấy phần dịch nghĩa, dịch cũng không xong cho nên ta xin miễn Anh công là ma vương rất quyền lực, rất bá đạo...