Chồng à! Chúng ta xa nhau rồi.

33 2 0
                                    

“Ck à! Chúng ta xa nhau rồi”

Vậy là từ giờ chẳng còn ai ngồi nghe t than vãn, buồn bực, không ai chia sẻ mọi thứ với t nữa rồi. Cũng hụt hẫng thật đấy nhưng trách ai bây giờ. T xl vì chẳng thể nói ra câu t tin tưởng m dù chỉ 1 lần, cũng xl vì chẳng thể nhắm mắt chạy theo m dù chỉ là một lời nói. Không phải t ngại vì khoảng cách quá xa mà vì t chẳng dám liều mình cá cược. Kết thúc bây giờ có khi lại hay nhỉ, để lâu hơn nữa t cũng chẳng dám khẳng định t sẽ đủ dũng khí đáp lại tình cảm của m hay lại một lần nữa rút lui.

Bản thân t không phải vì mang quá nhiều vết thương mà lo sợ sẽ đi lại vết xe đổ mà đơn giản t cần thứ gì đó chắc chắn cho tương lai. T không thể đoán được chính xác tình cảm trong t là gì nên cũng chẳng dám khẳng định tình cảm của m đối với t ra sao. Vốn dĩ chỉ là 1 chữ "Tin” nhưng t k thể giao nó cho m được. M nói tuổi trẻ có quyền sai, t hiểu chứ, nhưng không phải là bất chấp để sai, biết sai nhưng vẫn cố lao vào rồi cả 2 đều tổn thương thôi. T chỉ muốn quay lại cái thời gian trước khi t với m quen nhau, ước gì t đã không lầy lội bắt m về ở chung với t thì hay rồi. Nhưng tuổi trẻ có quyền sai mà, đến lúc phải sửa rồi. T không dám khẳng định t yêu m hay không, nhưng thật sự giờ trong t cảm thấy trống trãi lắm. Có lẽ t đã quen rồi với việc ngày nào cũng líu lo với m, ngày nào cũng nghe m kêu “vk ơi”. M bảo m gọi “vk” đến nghiện rồi nhưng t lại chưa nói với m t nghe m gọi “vk ơi” đến nỗi cũng nghiện rồi. Nhưng biết sao giờ nhỉ, cái t cần là thời gian, nhưng t lại chẳng dám khẳng định điều gì. Để lâu hơn nữa có lẽ t lại yêu m mất, nhưng t lại ích kỷ như thế, hay ghen như thế, m lại xa xôi như thế t làm sao đây. T đã từng nói t không muốn thấy dòng chữ “Bạn hoặc bạn đời của bạn đã xin li hôn” xuất hiện trong tin nhắn đâu nhưng hôm nay nó xuất hiện rồi.

M từng hỏi t "Chuyện giữa t với m có thể đi xa hơn được không?” t cần thời gian để suy nghĩ. Nhưng thật ra t có câu trả lời từ lâu rồi nhưng t biết khi t nói ra câu trả lời thì mối quan hệ này cũng sẽ mất. T trì hoãn mọi thứ, nhưng đến cuối cùng t cũng phải trả lời thôi. Đau 1 lần còn hơn nhỉ, để lâu lại còn đau hơn đấy, m hiểu, t cũng hiểu. Mọi chuyện đến hồi kết của nó rồi.

M gọi t onl game, t đoán được cả lí do rồi. T onl, pt m, chuyển đội trưởng cho m, vì đơn giản t k đủ can đảm để thực hiện. Đứng một hồi lâu m lại chuyển cho t bảo m cũng k thể, rồi cái gì đến cũng đến. Cho t ôm m lần cuối nhé rồi sau này k bao giờ gặp nhau nữa. T xin lỗi vì đã k dám đặt niềm tin vào m, nhưng mong m hiểu niềm tin với t vỗn dĩ rất xa xỉ t chẳng dám đem nó đặt vào ai. M từng nói t dễ tin người quá, với bất cứ chuyện gì t cũng có thể tin ngoại trừ tình cảm. T k hiểu được bản thân mình nên chẳng bao giờ dám ảo tưởng  tình cảm từ 1 ai. T sợ t lại tổn thương, t sợ lại làm m tổn thương. Mọi thứ mong lung như thế t sao dám chắc chắn được gì đây. Hai đường thẳng mãi mãi chỉ có thể cắt nhau ở 1điểm duy nhất mà thôi.

Hôm nay t như người thất tình vậy, chưa yêu nhưng đã thất tình rồi, cứ cảm thấy trong lòng không thoải mái. ĐN dạo này cũng khó chịu lắm chẳng chiều lòng người tý nào. M cũng đừng lo lắng cho t nữa, t sống 1 mình quen rồi, đau ốm t vẫn tự lo được.

Cảm ơn m thời gian qua đã ở bên, đã quan tâm, đã yêu thương t như vậy. Mối quan hệ này vốn dĩ t không muốn mất nhưng đến cuối cùng vẫn không giữ đc. T mong rằng m sẽ sớm tìm đc một người nào đó hoàn hảo hơn, trân trọng tình cảm của m hơn t, tin tưởng m thật sự. Lời hứa dắt m đi hết ĐN không thực hiện được rồi, mong rằng những ngày ở đây m thật sự vui, thật sự đáng nhớ.

Đôi khi tình yêu không phải là bất chấp tất cả để ở bên nhau mà là chọn cách xa nhau để cả 2 hạnh phúc!

“Ck à! Chúng ta xa nhau rồi”

ĐN,16/09/18

P/s: úp hộ, gửi cfs về mail missyou19892009@gmail.com và đừng viết tắt nhé.

Tổng hợp các cfs từ game Thiện Nữ MobileNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ