TƯ PHÀM- công tử hoan hỉ

5.5K 62 11
                                    

>>>>>>lại câu quen thuộc đây là bản post chưa đk sự cho phép của dịch dả nên sẽ bị del 1 ngày k xa...hajzz<<<<<<

T

Ư

PHÀM

Tác giả: Hoan Hỉ Công Tử

Chuyển ngữ: QT công tử

Biên tập (chui): Yên Tử         

Văn án

            Đông Hải long cung Liễm Diễm công chúa vô cùng yêu thích Úc Dương Thiên Quân.

            Văn Thư ở một bên yên lặng nhìn nữ tử yêu kiều hầu hạ người đó mà cõi lòng tan nát. Sớm đã hiểu Thiên Quân cao ngạo tuyệt sẽ không vì ai mà ngưng mâu trú túc

(ngưng mắt dừng chân)

, Văn Thư cẩn thận đem tình cảm của mình giấu sâu vào tận đáy lòng, chờ mong một ngày có thể quay lại nơi mình vốn thuộc về, Nhân gian.

            Úc Dương Thiên Quân từ nhỏ luôn xem thường kẻ phàm nhân lúc nào cũng theo cạnh mình. Thế nhưng một ngày, tên phàm nhân luôn ngoan ngoãn phục tùng này lại mở miệng nói muốn ly khai, khiến Úc Dương Quân phi thường nổi giận.

            Sự cao ngạo của hắn có thể nào bị phàm nhân nhục nhã?

            Vì thế từng chút, từng chút một áp bức, cắt đứt hy vọng muốn rời đi của y, hả hê nghĩ làm vậy đã khiến y tuyệt vọng. Thế nhưng không ngờ y lại quyết tuyệt xé rách y tụ, nguyện rơi vào Luân Hồi Mệnh Bàn cũng không muốn gặp lại hắn.

            Bi thương cuồn cuộn dâng tràn, y đã nguyện ở bên hắn đến hôi phi yên diệt kia mà!

            Thiên quân cao cao tại thượng lúc này mới bàng hoàng nhận ra, nhân ảnh nhu thuận tĩnh mặc kia sớm đã khắc thật sâu trong mắt hắn. . .

            Ba ngàn năm gắn bó, có thể hay không lại cho hắn một cơ hội gặp lại người đó?

            Đ

nh

t ch

ươ

Lan Uyên nói: "Trên trời dưới đất tìm khắp tam giới cũng tìm không ra người nào cao ngạo hơn Tiểu thúc của ta."

            Văn Thư cười khẽ, một mảnh thanh y hòa vào mảng tường chằng chịt cây tử đằng u bích phía sau : "Đúng vậy."

            Lan Uyên còn nói: "Trên trời dưới đất tìm khắp tam giới cũng tìm không ra người nào có số mệnh tốt như ngươi."

            Văn Thư nhàn nhạt mỉm cười, hạ mi mắt đáp: "Có lẽ vậy."

            Tương truyền rằng, nơi hải ngoại có tiên sơn, nằm giữa biển mây mịt mù. Đỉnh núi có tiên nhân cư ngụ, mái ngói lưu ly ngũ sắc, hương thảo kỳ hoa nở rộ khắp nơi. Có người hữu duyên ngồi trên một chiếc thuyền lá mong manh vượt qua phong ba tứ hải, lại chống một cây gậy trúc vượt ngàn đỉnh núi cao, một đường vất vả bôn ba, không biết trải qua bao nhiêu trắc trở, một lòng khấn nguyện được trông thấy tiên cung xa xa tọa trên thềm bạch ngọc, tỏa hào quang sáng ngời lộng lẫy. Tiên nhân trong cung bạch y bạch phát, tiên phong đạo cốt, phất trần vung lên ban thưởng một viên tiên đan. Phàm nhân ăn vào có thể trường sinh bất lão, từ đó thoát khỏi Tam giới, làm một thần tiên tiêu dao tự tại, vượt khỏi thế tục hồng trần.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Aug 11, 2012 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

TƯ PHÀM- công tử hoan hỉNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ