4. Tình mình đến đây là hết thôi nhỉ.

2.4K 240 3
                                    

Gia đình nhà Weasley đang quây quần bên ngôi mộ đôi của vợ chồng nhà Lupin. Mọi người đang đặt hoa lên bệ và cầu chúc cho hai người được an lành trên thiên đàng.

Ngay sau đó họ đi tiếp tới những ngôi mộ khác, mộ của Colin Cevery - cậu bé mãi mãi ở tuổi 16, mộ của Padma Pavatil, mộ của Hannah Abbott,... Những con người đã hi sinh ở cái tuổi 16,17 để đem lại hoà bình cho mai này.

Ginny rưng rưng nước mắt nhìn Harry. Anh đang nhìn lại cô, trong đáy mắt ánh lên một nỗi buồn sâu sắc bị kìm nén, dẫu cho 5 năm qua vẫn chưa thể dứt nổi.

Sự mất mát này cho dù là mười hay hai mươi năm sau vẫn chẳng thể quên được, hình ảnh từng con người lần lượt ngã xuống cứ tua đi tua lại trong đầu Harry như một thước phim quay chậm.

- Sự hi sinh ắt phải xảy ra. Dù rằng khoảng trống họ bỏ lại là quá lớn, nhưng với tất cả những điều này, sau cùng cũng chính là vì một lợi ích lớn lao hơn.

Tiếng trầm trầm của chú Kingsley vang lên. Chú đi cùng nhiều người trong Bộ, mọi người lần lượt bắt tay ông Weasley, anh Percy, Harry, Ron và cúi chào Hermione.

- Mọi người đến sớm quá. Chúng tôi chỉ định ghé qua đây bày tỏ lòng kính trọng đối với những người đã khuất rồi đi luôn. Công việc ở Bộ còn chất đống, quả thật vào những ngày nghỉ lễ này càng phải làm việc chu toàn hơn.

Chú Kingsley nói. Hermione nghe tới đó đột ngột nói:

- Không cần. Mọi người nên về nhà và nghỉ ngơi đi. Hiếm lắm mới có ngày nghỉ lễ, đặc biệt vào ngày quan trọng này, tôi cho rằng gia đình các vị đang mong các vị về cùng họ sum vầy và ăn mừng. Công việc ở Bộ cứ để đó hôm sau làm.

Cô nàng nói giọng chắc nịch. Mọi người đều trố mắt nhìn cô. Ai cũng biết Hermione vô cùng nghiêm túc trong công việc, mọi thời hạn và tiến độ đều phải kịp thời và nhanh chóng. Dù rằng cô vẫn cho phép nhân viên nghỉ phép và nghỉ lễ thoải mái, nhưng chỉ chậm trễ một chút ngay lập tức sẽ bị kỉ luật.

- Thưa bà Bộ trưởng. Chẳng phải ngày mai là hạn chót của công trình đáy vạc để nhập qua Ả Rập sao?

Percy hỏi, giọng cảnh giác.

- Không sao. Tôi cho phép lùi thời hạn xuống. Quan trọng bây giờ mọi người hãy nghỉ ngơi lấy sức để làm việc vào ngày mai.

Hermione nói.

Các vị công chức Bộ Pháp thuật nghe vậy có chút bất ngờ, nhưng vẫn cảm ơn Hermione và lần lượt rời đi.

- Chắc có lẽ con cần phải đi thôi, có chút chuyện gấp cần giải quyết. Mong mọi người thứ lỗi cho con vì sự đường đột này, chúc mọi người lễ Harry vui vẻ.

Hermione chào gia đình Weasley rồi bước nhanh khỏi công viên và tách, cô độn thổ vào không khí.

- Con bé này. Chỉ toàn miễn việc cho người khác, rồi cuối cùng lại ôm hết việc về mình. Đường đột gì chứ, anh biết thừa nó đang về Bộ rồi giam mình sau cái bàn giấy cùng mớ tài liệu cao ngất ngưởng...

Percy thở dài ngao ngán. Bà Weasley nghe vậy liền nói:

- Má hiểu. Nhưng con bé là Bộ trưởng, âu cũng là bận rộn, mà lại tự giao thêm việc cho bản thân...

Hermione của anh.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ