Chương 27: Bại Lộ

725 70 10
                                    

Vì lo lắng Heeyeon ở trong nhà một mình, Junghwa không có ở bên ngoài lâu, nhanh chóng chạy xe trở về biệt thự. Nàng có chút không thể chờ đợi đẩy cửa ra, tiếng động nàng đi rất nhẹ, đóng cửa cũng không tạo thành tiếng động quá lớn, thì chỉ là nhẹ nhàng khép lại, cả một chút tiếng vang cũng không có.

Trong căn phòng tìm không thấy Heeyeon, Junghwa đi về phía phòng bếp, ngắm nhìn vẻ mặt người đó đang nghiêm túc làm món mình thích ăn, sau đó...biểu tình của đối phương trở nên mấy phần ngưng trọng. Mắt nhìn thấy cô đem lọ thuốc màu trắng trong người lấy ra, đem hai viên thuốc trong đó bỏ vào trong món ăn, chậm rãi xào đến khi tan chảy hết, nụ cười trên mặt của Junghwa cứng ngắc, nàng chậm rãi đi qua, cố ý phát ra tiếng động, mà Heeyeon liền giống như là giật mình, vội vã xoay người đem lọ thuốc giấu ở phía sau.

"Sao cô trở về sớm như vậy?" Heeyeon không ngờ được hôm nay Junghwa sẽ trở về sớm, thông thường vào buổi chiều nàng sẽ ra ngoài, căn bản đến thời điểm ăn cơm tối mới trở về, bây giờ rõ ràng sớm hơn một tiếng. Heeyeon không biết tất cả hành động của bản thân vừa rồi có bị thấy được không, lại thấy đối phương nhìn mình rất lâu, ngay sau đó toát ra một nụ cười sáng lạng.

"Hani lại đang làm món em thích ăn sao? Em rất vui." Junghwa vừa cười vừa đi qua, ôm lấy Heeyeon, đem đối phương đè ở trên tường hôn nhiệt tình. Bị nàng đột nhiên xuất hiện hôn lấy có chút luống cuống, cô vội vàng đem thuốc giấu bên trong, đồng thời cũng hồi đáp nụ hôn của Junghwa. Có lẽ là lần đầu tiên cảm thấy được Heeyeon hồi đáp, Junghwa rất vui. Nàng giống như con mèo tham ăn, không ngừng liếm lấy môi lưỡi của đối phương, tưởng tượng như đang nếm tráng miệng tuyệt hảo, không nỡ nuốt xuống, cũng không nỡ rời đi.

"Cô đó, vừa về thì gấp như vậy, món ăn lập tức xào xong, buổi trưa cô không có ăn gì, bây giờ ăn một chút đi."
                     

"Được, đều nghe Hani hết." Bị đuổi đi rửa tay, Junghwa lúc này mới cười bước lên phòng tắm trên lầu, đến khi cửa phòng tắm bị đóng chặt, nàng mới giấu đi nụ cười, cầm điện thoại lên.
                     

"Tra một chút bên trong đồ ăn mỗi ngày của Hani có thành phần gì."
                     

"Lão bản, là món ăn tối nay sao, có cần bây giờ chúng tôi vào điều tra không?"

Nghe thấy Junghwa an bài như vậy, mấy thuộc hạ kia thận trọng hỏi, họ cũng biết nàng hỉ nộ bất thường, càng biết nàng chỉ để ý Heeyeon. Hôm nay yêu cầu họ điều tra thành phần trong món ăn, sợ là Junghwa lại phát hiện được cái gì.

"Không cần, muộn một chút mới được."
                    

"Lão bản, chuyện này..." Thuộc hạ kia không hiểu nếu Junghwa hoài nghi món ăn có vấn đề tại sao còn phải đợi đến tối, hắn còn chưa nói xong, nàng đã ngắt điện thoại. Đứng ở trước gương, Junghwa cởi đi quần áo, sờ lấy bụng dưới bằng phẳng của mình.

Ở trong đây đang tồn tại con của nàng và Heeyeon, là lúc nàng nhân lúc Heeyeon hôn mê, kêu người lấy trứng của cô. Cho dù biết làm như vậy rất điên cuồng, nhưng mà nàng vẫn là không quan tâm. Junghwa đối với bản thân không có lòng tin, nàng không tin ba tháng ngắn ngủi bản thân sẽ có thể cảm hóa được đối phương. Nói như vậy, nàng cần phải thực hiện lời hứa, thả người này ra khỏi căn nhà của hai người họ.

[HAJUNG] THANH SẮC [CV][HOÀN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ