Trịnh Hồng vừa đi hoạt động từ thiện về thì nghe tin Chí Mẫn sinh khí tới động thai thì lập tức gọi Tuấn Chung Quốc tới Từ Đường bắt quỳ gối rồi giáo huấn cho một trận mới để anh đi làm.Chính gì vậy mà hình ảnh mọi người trong Tuấn thị nhìn thấy chính là một Tuấn tổng đằng đằng sát khí khiến ai ai cũng phải lạnh người mỗi khi anh lướt qua
Thư ký mang hợp đồng vào cho anh ký thì Anh lạnh giọng nói:"Ngày mai cậu không cần phải đi làm nữa. Phòng nhân sự sẽ nói chuyện với cậu"
Thư ký nhìn anh nói:"Chủ tịch. Tại sao lại muốn đuổi việc tôi? Có phải tôi đã làm gì sai?"
Anh lạnh giọng nói:"Là ai cho cậu tự ý nghe điện thoại của tôi? Khiến vợ tôi hiểu lầm dẫn đến động thai. Đuổi việc cậu đã là nương tay với cậu rồi"
Thư ký vội vàng thanh minh:"Tôi quả thật không cố ý nghe điện thoại của anh. Tôi..."
Anh ngắt lời:" Cậu có cố ý hay không tôi không cần biết. Tâm tư của cậu tôi tức nhiên nhận ra. Nếu không nể tình ba cậu là bậc tiền bối cống hiến cho Tuấn thị nhiều năm thì tôi đã không giữ cậu bên cạnh. Nhưng là cậu quá phận chọc giận bà xã tôi nên tôi không thể giữ cậu lại"
Thư ký nói:"Tôi là thật lòng với anh. Tôi..."
Anh nhíu mày:"Cậu tốt nhất nên im lặng trước khi quá muộn. Ngoài vợ tôi ra trong mắt tôi không có ai khác"
Thư ký ngập ngừng nói:" Tôi..."
Anh lớn tiếng nói:" Ra ngoài"
Thư ký thấy tình hình này thì khó mà phân bua hay níu kéo nên đành hậm hực đi ra đóng cửa lại.
Cứ nghĩ làm như vậy sẽ khiến vợ chồng anh bất hòa. Ai ngờ lại vừa mất cơ hội tiếp cận anh vừa mất luôn việc làm.
*****
Tuấn Chung Quốc về nhà thì thấy Chí Mẫn đang chơi piano thì bước tới cúi xuống hôn lên cổ cậu:" Bà xã..."
Cậu ngưng đàn hỏi:" Sao hôm nay lại về sớm vậy?"
Anh cắn cắn vào hỏm cổ cậu:"Nhớ em"
Cậu đưa tay đẩy trán anh ra:"Đừng có xạo"
Anh vùi mặt vào cổ cậu vừa hít vừa hỏi:"Vẫn chưa hết giận?"
Thấy cậu đứng dậy không nói gì thì anh ôm lấy cậu:" Bà xã đại nhân à. Anh đã đuổi việc cậu ta rồi. Xin hỏi em đã hài lòng chưa?"
Cậu gỡ tay anh ra:"Có tật giật mình"
Anh nói:"Thôi mà. Em như vậy mẹ sẽ lại mắng anh rồi ép anh ra phòng khách ngủ đó"
Cậu liếc anh một cái rồi nói:"Kệ anh chứ"
Anh bế cậu lên nói:"Sao mà kệ được"
Cậu đột nhiên bị mất thăng bằng nên hét lên:"A...Bỏ em xuống...Nếu không em mách với mẹ"
Anh đặt cậu nằm xuống giường tồi nằm cạnh cậu vì hiện tại không thể đè lên người cậu nữa rồi.
Anh hôn môi cậu một cái:" Bà xã...anh nhớ em sắp chết rồi"
Thấy cậu bĩu môi thì anh cắn môi cậu than thở:" Anh đã bị mẹ cấm vận mấy tháng rồi đó bà xã. Anh nhịn sắp chết rồi đây nè"
BẠN ĐANG ĐỌC
[ KOOKMIN VER ] EM CHÍNH LÀ NGƯỜI NẮM GIỮ TRÁI TIM ANH [ Đang beta]
FanficCouple gốc : Khải Nguyên Couple chuyển ver: KookMin Tác giả : KathyKYO Thể loại : Đam mỹ, Boy×Boy . Sinh tử văn Chủ đề : Hiện đại, tổng tài kiêm lão đại hắc bang. Băng lãnh phúc hắc công × ôn nhu khả ái thụ. Ngọt ngược đan xen. Editor: An Hy Chuyển...