Chương 1: Đau đớn

65 10 2
                                    

Mưa trắng xóa.

Nhuộm cả đất trời trong màu nước mỏng như voan.

Lại một ngày biển động. Sóng ào ạt vỗ vào bờ như hàng ngàn đợt sóng ngầm dữ dội. Hết lớp này đến lớp khác, nhấn chìm hàng hà sa số những giọt nước mưa trong veo xuống lòng đại dương bình lặng thẫm xanh.

Đời người có chăng cũng thế? Khi giông tố nổi lên cũng sẽ tan mình trong biển đời gian nan. Giông tố qua, chốn dưới lòng sâu đại dương kia, liệu có nắng vàng rạng rỡ?
***************

- Khôngggggg!!!!

Trên chiếc giường size King rộng lớn, một cô gái nhỏ đang tuyệt vọng quơ quào giãy giụa, rồi ngồi vụt dậy, thở hổn hển. Cô mở mắt nhìn xung quanh, căn phòng lộng lẫy như cung điện thì mới thở nhẹ yên tâm. "Tất cả chỉ là quá khứ, trong mắt người đó mình đã chết rồi" tự trấn an của bản thân. Mị Khuê bước chân xuống giường, chạm phải sàn đá mát lạnh mới phát hiện người mình đã ướt đẫm mồ hôi. Ánh nắng sớm đầu hạ chiếu xuyên qua cửa sổ, mặt trời đang gắng sức thoát khỏi đường chân trời, khoe gương mặt đỏ hồng. Một ngày mới lại bắt đầu.

- Chủ nhân người ổn chứ?- Giọng nói đầy sự quan tâm của bà quản gia cất lên, đánh thức mọi giác quan của cô gái.

- Tôi ổn, hôm nay tôi muốn dùng bữa sáng ngoài vườn.

- Vâng tôi biết rồi. Tôi sẽ chuẩn bị theo ý chủ nhân.

Nhanh chóng rời đi nhưng bà quản gia cũng không khỏi thở dài một tiếng. Đã sáu năm rồi, nhưng chủ nhân không lúc nào được yên giấc, ngay cả khi chủ nhân đã lấy lại được tiền tài và quyền lực của mình.
**********
Những đoá hoa vừa được tưới nước hân hoan khoe sắc, khoe hương với viên ngọc châu của gia tộc Modiet. Ánh sáng lọt qua những khẽ lá, ngủ quên trên làn tóc mềm buông dài. Đôi mắt màu xám khói chăm chú trên màn hình laptop, không chớp. Chốc chốc, đôi môi xinh xắn màu hồng cherry hơi cong lên như hài lòng với những bản thiết kế trang sức này. Nhưng đôi mắt vẫn hoàn toàn không cảm xúc.

- Chủ nhân bữa sáng của người.

Tiếng bàn quản gia cất lên, mới kéo cô ra khỏi những suy tư của mình. Đóng màn hình laptop lại, Mị Khuê day nhẹ hai bên thái dương rồi lên tiếng.

- Hôm nay tôi có hẹn, mọi người được nghỉ hôm nay.

- Vâng chủ nhân, tôi sẽ thông báo với mọi người.

Chả mấy chốc căn biệt thự hoa lệ chỉ còn mỗi Mị Khuê đang từ tốn dùng bữa. Thật ra lịch làm việc hôm nay của cô hoàn toàn trống trơn, không có những buổi gặp mặt cùng đối tác, cũng chẳng có hẹn cùng bạn bè. Hoàn toàn thoải mái, hoàn toàn tự do.

Cô trở lại phòng mình bật nhạc, vừa trang điểm vừa lắc lư theo điệu nhạc quyến rũ.

Đã quá lâu rồi kể từ ngày ấy, hôm nay cô có hẹn với chính mình...
********
Capital Ring Walk có chiều dài hơn 125 km vòng quanh London, được chia thành 15 khu vực. Bắt đầu và kết thúc ở Woolwich, con đường này nổi tiếng với những con kênh, công viên và rừng cây xanh dọc bên đường.

Hôm nay trên con phố nổi tiếng này xuất hiện một bóng dáng thướt tha xinh đẹp khiến bất cứ ai cũng phải quay lại nhìn. Nổi bật giữa những nam thanh nữ tú tóc vàng mắt xanh nhiệt tình và đầy quyến rũ, áo sơ mi trắng trẻ trung cổ viền một lớp ren mỏng lãng mạn, quần tây đen tôn lên đôi chân thon dài, đôi xăng đan cũng màu đen, thanh thoát và xinh đẹp.

Đổi Thay (H+)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ