"Xin lỗi, tôi tới muộn"
"Lại nữa!" Chuuya càu nhàu.
"Ôi, giá treo mũ gắt quá! Chỉ mới trễ có 30 phút chứ nhiêu..." Dazai cười, một nụ cười dở hơi hết sức.
"30 phút mà còn "chứ nhiêu"? Đùa chắc? Ngươi hay nhỉ, mang tiếng là cả hai cùng làm nhiệm vụ mà ngươi lại tới ngay lúc mọi thứ đã xong xuôi! Cũng chẳng bàn bạc trước chiến lược gì hết, cứ đổ hết cho ta là sao hả?" Chuuya phun một tràng cho hả giận. Cái tên này ấy, cứ ngồi không vậy mà lại được cái danh "quản lí trẻ tuổi nhất Mafia Cảng". Thế có tức không chứ?
"Cậu biết tại sao tôi để cậu xử lí chúng một mình không?" Dazai tiến tới gần Chuuya, cúi xuống nhìn cậu, tỏ ý muốn cậu trả lời, dù cậu biết chắc có nói gì cũng sẽ không đúng ý hắn.
"Tại sao thì nói lẹ đi!" Chuuya hỏi lại một cách bực dọc.
"Tại vì tôi tin chắc Chuuya sẽ làm được"
Cậu khựng lại.
"Tôi nói, tôi tin chắc Chuuya sẽ làm được. Chuuya của tôi rất mạnh mà, đúng không?" Hắn híp mắt cười.
Không biết Chuuya có còn giận Dazai không, chỉ biết sau đó cậu không nhắc gì tới vụ đó nữa, lại cứ kéo kéo cái mũ đen kì như muốn che khuất khuôn mặt, vừa lúng túng đánh trống lảng sang chuyện khác. Ngại? Có lẽ vậy.
Lúc còn là cộng sự với nhau và cùng làm nhiệm vụ được giao, Dazai luôn đi trễ. Dù vậy, Chuuya vẫn chờ Dazai.
--------------------------------------------
"Xin lỗi, tôi tới muộn"
"Cái đó không phải là muộn mà là quá muộn!" Người cộng sự nhỏ bực bội "Ngươi không thấy đó sao, phòng họp còn ma nào nữa đâu? Cuộc họp đã kết thúc tự cái đời nào rồi!"
"Huh? Tôi đâu đến vì cuộc họp?" Dazai tỏ vẻ ngạc nhiên một cách giả tạo, kiểu như "tôi cứ tưởng cậu biết chứ".
Chuuya liếc Dazai bằng nửa con mắt, hay hắn tới cốt chỉ để chọc tức cậu? Cộng sự gì đâu mà chẳng được cái tích sự gì sất: cậu đi họp nhận để nhiệm vụ từ boss còn hắn tán gái để tự tử đôi, cậu một mình đánh kẻ địch còn hắn ngồi chơi, cậu viết bản báo cáo để nộp còn hắn đi ngủ!... Ôi và còn nhiều thứ nữa.
"Vậy chứ ngươi đến làm cái quái gì?" Chuuya hỏi, nghĩ thầm hắn sẽ nói gì đó chọc điên cậu đây.
"Đón Chuuya về"
Hắn tỉnh queo, đúng là cái miệng thối của hắn, chỉ toàn phun ra những lời đường mật thôi. Đấy cái thứ ngọt ngào ngất ngây ấy, làm rung động con tim bao cô gái, nay lại làm mặt Chuuya đỏ lựng lên như chính mái tóc màu nắng của mình.
"Đón đón cái đầu nhà ngươi! Vậy ngươi không họp sao hả? Vả lại..." Cậu quay mặt đi chỗ khác, cố giấu vẻ mặt đáng yêu của mình "Vả lại, nếu vậy thì cần gì phải "xin lỗi vì đến trễ"!"
"Chẳng phải cậu nói cuộc họp kết thúc từ lâu rồi à? Đáng lẽ tôi phải đến đón trước khi Chuuya tan họp lận kìa, nhưng giờ lại bắt cậu chờ, đến muộn thì phải xin lỗi chứ!"

BẠN ĐANG ĐỌC
[Soukoku/Dachuu] ...Xin lỗi, tôi tới muộn
Short StoryAnh luôn là người đi trễ hơn và bắt cậu phải chờ. Và lúc nào anh cũng nói một câu: "Xin lỗi, tôi tới muộn" Ảnh bìa: @MKSK31016 (Twitter)