"Ninh cô nương, quả nhiên đã lâu không gặp." Nam tử đi dọc theo đường mòn trong rừng phía trước bước chân dạo chơi có chút dừng lại, trên mặt cũng lộ ra bộ dáng tươi cười. Hôm nay hắn mặc một bộ áo trắng, từ đuôi tóc đến tay áo đều không nhiễm một hạt bụi. Lại nói, khi nàng còn đi theo thương đội Vân Hổ đã cảm thấy vị Tây Tịch tiên sinh này xác thực có vài bộ dáng kỳ nhân, vô luận đoàn xe đi đến nơi hoang dã như thế nào, sợi tóc, quần áo của hắn vĩnh viễn là một tia bất loạn, không một vết nhơ.
Ba năm thời gian tựa hồ chưa từng lưu lại ấn ký gì ở trên người hắn. Với tầm mắt hiện tại của Ninh Tiểu Nhàn nhìn hắn, bí ẩn trên người Ngôn tiên sinh ngược lại càng phát ra nhiều hơn.
Đầu tiên, nàng có thể khẳng định một điều là Ngôn tiên sinh tuyệt đối không phải người. Lúc nàng còn là phàm nhân, với mắt thường của phàm thai, sẽ cảm thấy Ngôn tiên sinh rất hòa khí, rất thiện lương, có một ít thần bí, ngoài ra cũng nhìn không ra điều gì khác nữa. Hôm nay lại khác biệt xa, nàng ở bên trong Ẩn Lưu ngây người thời gian dài như vậy, hơn nữa tại nơi được xưng là đại bản doanh yêu quái, hình dáng loại yêu thú nào mà chả nhìn qua? Nhãn lực hiện tại của nàng lúc này có thể nhìn ra khí chất trên người Ngôn tiên sinh rõ ràng không phải là thứ một nhân loại nên có.
Ngôn tiên sinh gặp nàng, lại không có biểu lộ ra nửa điểm kinh ngạc, giống như chuyện nàng là phàm nhân không linh căn đột nhiên có được tu vi Hợp Đạo sơ kỳ là chuyện rất bình thường, giống như khí tức hỗn loạn trên người nàng không gì đáng ngạc nhiên.
Tiếp theo, tu vi của Ngôn tiên sinh sâu không thể lường. Cho dù với bổn sự hiện tại của nàng cũng nhìn không thấu cái gia hỏa mặc áo trắng trước mặt,bản thể là gì, đạo hạnh đến cảnh giới gì. Mỗi khi Ngôn tiên sinh đi một bước, đều kỳ dị là như cùng cảnh vật xung quanh dung hòa làm một thể, muốn trông thấy bản thân hắn, ngược lại như ánh trăng trong nước, nhìn không rõ, ánh mắt hắn khi nhìn người cũng sẽ cho ngươi cảm thấy đơn sơ lại hồn nhiên. Trường Thiên từng đề cập qua, đây là cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất. Chính là thân thể tâm cảnh đều ở trên trời, nhìn phía dưới xem xét nhân vận, hiểu ra thế đạo, tâm trong vắt như kính, trong mênh mông chúng sinh cũng không có mấy người có thể làm được điểm này.
Càng quan trọng hơn là rừng rậm Ba Xà đối với những yêu quái tông phái khác như là cấm khu, sinh trưởng chi lực tồn tại ngăn cách tính tò mò của tất cả yêu quái không có ý định gia nhập Ẩn Lưu. Cho dù là Mịch La được lão phủ chủ truyền thừa đã có cảnh giới Hợp Đạo đại viên mãn cũng không thể trực tiếp đến rừng rậm tìm nàng. Vậy mà Ngôn tiên sinh ra vào như vào chỗ không người, ý thái tiêu sái, tựa hồ căn bản không đem sinh trưởng chi lực làm cho yêu quái bị trói buộc để vào mắt, cái này là do nguyên nhân gì đây?
Kỳ quái, nàng cảm thấy Ngôn tiên sinh đối với nàng không có nửa điểm ác ý. Cái người này mỗi lần xuất hiện đều có nguyên nhân, lần này tại sao lại đến tìm nàng?
Nàng đem Ngôn tiên sinh đón trở về chỗ ở của mình. Dâng một ly linh trà, hai người trò chuyện về tin đồn thú vị khi đi theo thương đội Vân Hổ, cười nói không ngừng.
Qua một hồi, trong phòng đột nhiên yên lặng xuống nàng mới giơ ngón tay lên gõ mặt bàn, nhẹ nhàng nói: "Ngôn tiên sinh, ngài tới thăm ta, ta rất vui mừng."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Quyển 6. BẠCH NGỌC KINH_ Phần 2]_Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục
AdventureTác giả: Phong Hành Thuỷ Vân Gian Thể loại: Huyền huyễn, tiên hiệp, tu ma.... Nhân vật chính: Ninh Tiểu Nhàn, Trường Thiên, Mịch La...... Tình trạng sáng tác: đang viết Độ dài: 1300 chương + Dịch: QT và Google ca ca Bản convert: Tiểu Tuyền Nguồn ed...