Chương 95: Bất khuất

430 24 0
                                    

Chương 95: Bất khuất

"Mộ thị?" Thái hậu thấp giọng hỏi lại, mặt có vẻ không vui. Người vừa ban thưởng, khác gì bị đánh vào mặt? Đảo qua chỗ Mộ Tịch Dao ngồi, ngầm giận chó đánh mèo.

"Hoàng thượng, điều này có phải có nhầm lẫn gì không? Mộ thị làm sao có thể tương khắc với tôn thất? Nàng ấy vào cửa ba năm, đã có thai lần thứ hai, mà lúc chỉ hôn bát tự xem qua cũng hợp, không có gì không ổn".

Thục phi níu chặt tâm lại, hiện giờ sao còn không rõ là có người muốn đối phó Tông Chính Lâm. Nếu hôm nay Mộ thị bị định tội, Thành Khánh cùng đứa trẻ trong bụng nàng, tiền đồ xem như bị hủy hết. Bất kể là Mộ thị bị đưa đến từ đường hay là xóa tên trong tông điệp, đối với Tông Chính Lâm mà nói, thanh danh đều bị tổn hại. Huống chi con nối dõi dưới gối Tông Chính Lâm tất cả đều do Mộ thị sinh ra, đây là muốn phá căn cơ của hắn!

"To gan lớn mật, tà ngôn mê hoặc người khác". Nguyên Thành đế còn chưa mở miệng, Lục điện hạ đã làm khó dễ trước.

"Phụ hoàng, hạng người gian tà ăn nói bừa bãi này, đáng bị chém đầu".

Tông Chính Lâm thẳng tắp nhìn người đang sợ hãi trước mắt, không cần thẩm tra, mở miệng chính là muốn lấy mạng người ta.

Mộ Tịch Dao được hắn vững vàng bảo vệ sau lưng, lòng cảm thấy ấm áp. Thời điểm mấu chốt Boss dũng cảm đứng ra, khiến nàng rất cảm động. Nhưng mà Mộ Tịch Dao nàng cũng không phải là dễ bắt nạt, dám trắng trợn vu oan nàng, không lột da đối phương, đừng mơ tưởng xong việc.

Hách Liên Mẫn Mẫn tâm tình chợt vui chợt buồn, một khắc trước còn lo lắng trùng trùng, hiện giờ lại như đang trong mộng, sao lại có chuyện tốt như vậy chứ?

Nếu Mộ thị bị Nguyên Thành đế định tội, nan đề của nàng được giải quyết dễ dàng, không phải sầu lo nữa. Cho dù nàng ta có nhiều con nỗi dõi hơn, cũng toàn bộ trở thành phế vật hết. Lại càng không cần bàn đến kết cục thê thảm kia. Mệnh cách xung khắc với hoàng thất, không chết đã là may rồi.

Vạn Tĩnh Văn giật sững mình. Mộ thị kết thù với nhiều người như vậy sao? Nàng vẫn còn án binh bất động, Mộ thị này đã như mặt trời sắp lặn?

Tộ Lận Nhu vui mừng không che giấu nổi hiện ra mặt. Trời xanh có mắt, yêu phụ này nên sớm bị lấy tính mạng.

Toàn bộ phủ hoàng tử, ngoại trừ Tông Chính Lâm, cũng chỉ có Trương thị thật lòng lo lắng cho nàng, còn kèm theo tư tâm nặng nề.

Nguyên Thành đế âm thầm lưu ý tâm điểm của mọi người là Mộ thị, ngoại trừ lúc mới đầu có chút kinh ngạc, sau chính là không kiêu ngạo không siểm nịnh, không kinh sợ chút nào. Liên tục an lặng ngồi ở kia, giống như người bị chỉ mệnh cách hung không phải là nàng.

Chỉ riêng vài phân khí phách gan dạ sáng suốt này, đã làm cho Nguyên Thành đế xem trọng hai phần. Trắc phi này của Tông Chính Lâm, trừ lời nói mệnh cách hôm nay ra, còn lại đều làm cho ông cực kỳ vừa lòng. Chỉ là sự tình liên quan đến hoàng thất, không thể khinh suất. Nếu là thật sự phạm vài kiêng kị, cũng chỉ có thể hưu (bỏ vợ), giam cầm suốt quãng đời còn lại. Không lấy mạng của nàng đã là phá lệ khai ân.

[Edit- Full]Sủng phi- Triêm Y (Phần 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ