Chap 17

576 58 3
                                    

Yoongi lật cuốn sách, khẽ thở dài. Cơn mưa nhỏ sắp lấp đầy căn phòng trống mất rồi, có lẽ anh nên về nhà ngay bây giờ nhưng anh không thể - Yoongi thở dài, xoa xoa mặt.

Có tiếng gõ nhẹ ở cửa làm anh giật mình. 

"Về nhà đi." Hoseok thì thầm, dựa đầu vào cửa.

"Hobi?" Yoongi đóng quyển sách lại, khẽ thở dài. "Em có nghĩ rằng làm bạn sau khi chia tay là một ý tưởng tốt không?"

Hoseok mỉm cười. "Em nghĩ vậy," Hoseok nhún vai. "Nhưng nó nguy hiểm, chỉ cần một hành động sai và anh có thể sẽ đốt cháy mọi thứ."

Yoongi nhìn xuống máy ảnh của mình. "Anh đã mua cho Seokjin một nhà hàng."

"Hả?"

"Anh đã hoàn thành các giấy tờ trước khi gặp Jungkook. Anh chỉ do dự về việc đưa chúng cho Seokjin." Yoongi cọ ngón tay cái lên gáy sách. "Anh cảm thấy như tại một thời điểm, anh sẽ phải lựa chọn và ý nghĩ đó đang giết chết anh."

"Em biết cả hai, Yoongi, và họ sẽ không bao giờ khiến anh phải trải qua điều đó. Đưa cho Seokjin giấy tờ và đi đến gặp Jungkook, ôm cậu ấy trên giường hoặc làm cái gì cũng được. Anh đã làm tất cả những gì anh có thể làm cho Seokjin, anh ấy đã là người trưởng thành rồi."

Yoongi gật đầu, cảm nhận được nước mắt của mình. "Anh không," anh ngước nhìn Hoseok. "Anh không muốn mất họ."

Hoseok lắc đầu, bước tới chỗ Yoongi, ngập ngừng không biết có nên ôm anh hay không, Hoseok biết Yoongi rất tốt. Anh cười khúc khích vì điều đó, bạn của anh biết anh ghét bị chạm vào người.

Vậy mà anh vẫn ở đây, khóc nức nở trong vòng tay của Hoseok khi cậu ấy ôm chặt lấy anh, thì thầm rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi, sẽ không có chuyện gì xấu xảy ra đâu.

"Anh có quyền được hạnh phúc, Yoongi. Seokjin cũng vậy, đã đến lúc phải tiến lên."

Yoongi gật đầu, khẽ mỉm cười. "Ừm," Yoongi thì thầm. "Anh sẽ đi đưa cho Jinnie giấy tờ."

Hoseok xù tóc Yoongi. "Đôi khi anh rất dễ xúc động."

"Ừ, im đi," Yoongi lau nước mắt. "Tại thời tiết làm anh có cảm xúc."

"Jungkook làm anh mềm lòng!"

Yoongi gạt Hoseok đi. "Về nhà đi Hobi, anh sẽ ổn thôi."

Hoseok mỉm cười, gật đầu. "Ok. Gặp anh vào ngày mai."

Yoongi nhìn xuống cuốn sách, cười khúc khích khi đọc tiêu đề. Cuốn sách mà Seokjin đã bắt Yoongi đọc trước khi Yoongi biểu diễn với anh ấy ở trường trung học.

Yoongi nhặt nó lên, đặt nó lại trên kệ của mình. Hoseok đã đúng, đây là lúc để tiếp tục tiến lên.

Yoongi lấy túi vải thô, kiểm tra túi để lấy chìa khóa trước khi khóa studio của anh.

Anh nhắn tin cho Jungkook em có muốn mua gì không, rồi ngáp vào tay mình trước khi khởi động xe.

Tiến lên.

__

Bảy tháng sau.

Jungkook đóng cánh cửa lại sau lưng mình, nheo mắt khi nhìn thấy vết sơn trên mặt đất. Cậu thở dài, dụi mắt. Có phải Rae đã động vào sơn của mình một lần nữa?

Kookga | The Art of Lost Stars [Trans]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ