Lưỡng tình tương duyệt ha, ngọt ngấy ha, cẩu FA tỏ vẻ không phục!
Sen rút gân não trường kỳ, bug khắp nơi, xin thông cảm, có gì cmt góp ý cho sen với :((((((((((((((((((
Sẽ cố gắng hoàn thành 8 chương cuối trong mấy ngày cuối năm ;;_;; Cố gắng sửa cho xong Kim Bài Trợ Lý... Rồi còn lấp hố mới Miêu Tương Sư... ;;_;;
===Edit: Thảo Linh. Beta: Nguyệt Thần===
45
Trong toàn cảnh tinh thần, trời cao mây mỏng, ánh dương chan hòa.
Pheromone của Ninh Phi mất đi ngăn trở trong hiện thực, trở nên nồng đậm chưa từng có. Mùi thuốc súng tràn ngập trên cỏ xanh, mỗi khi hô hấp, đều theo phổi dung nhập vào máu huyết. Dường như có một chuỗi tia lửa cứ thế nhen nhóm, liên tục thiêu đốt đến vùng bẹn.
Thành Dương nghĩ, lần này nên đến phiên y chủ động.
Y nghiêng người điều chỉnh tư thế ngồi một chút, nhích lại. Khoảng cách từ mặt đến mặt rất gần, trong tầm mắt y dường như chỉ còn đôi con ngươi đen tròn của Ninh Phi.
"Thả lỏng." Thành Dương khẽ nói: "Em căng thẳng như vậy, anh biết hôn em thế nào."
Hàng mi Ninh Phi rung rung, thả lỏng hàm răng, hơi hé miệng.
Phản ứng này khiến Thành Dương bật một tiếng cười nhẹ.
Thành Dương đẩy Ninh Phi ngã lên nền cỏ. Cỏ biếc bạt ngàn từng gốc từng gốc nối tiếp nhau lay động, ấm áp dễ chịu cọ lên da dẻ họ. Thành Dương dán sát môi mình vào Ninh Phi, động tác dịu dàng. Khi môi lưỡi tiếp xúc, khoái cảm tê dại như chạm điện từ xương cùng dâng lên. Ninh Phi phát ra âm mũi khe khẽ, cắn lên cánh môi y, dùng hàm răng day nghiến, không chịu buông ra.
Y cương rồi.
Bộ phận của Ninh Phi cũng vươn lên thẳng đứng, chạm vào bụng dưới của hắn.
Thành Dương ngẩng đầu, hô hấp dồn dập, nhìn Ninh Phi nói: "Anh làm thế này, không chỉ để chúng ta trốn thoát." Y đặt tay lên ngực Ninh Phi, nhịp tim lính gác đập thật nhanh.
"Ừ." Giọng Ninh Phi rất nhẹ.
Vẫn còn năm tiếng.
Việc họ phải làm là "yêu".
Lính gác thả lỏng, phục tùng tựa vào lồng ngực y. Thành Dương vừa vuốt tóc Ninh Phi, vừa cởi quần áo. Cái hôn vỗ về không ngừng rơi lên trán, Ninh Phi nhắm mắt, bàn tay lần xuống quần Thành Dương.
Y rất cứng, nhưng cũng không nóng ruột. Thành Dương muốn bù lại hết những thiếu sót ở hai lần trước, tìm điểm nhạy cảm của nhau, chậm rãi mở rộng, cuối cùng chiếm hữu lẫn nhau. Lính gác của y đã trải qua rất nhiều chuyện tệ hại, luôn luôn thiếu cảm giác an toàn, thế nên y phải dùng tiếp xúc thân thể chặt chẽ và da dẻ ấm áp cận kề để ôm ấp trái tim sợ hãi mất mát ấy.
Thành Dương hơi kéo giãn khoảng cách, để bản thân ngồi dậy.
Ninh Phi nhíu mày, mở mắt nhìn y. Y cúi người xuống, tìm đến vết sẹo trước ngực Ninh Phi, và cả quầng vú bị cắt qua. Đầu ti đã cứng ngắc, một hạt nhỏ màu hồng dựng đứng trước ngực.

BẠN ĐANG ĐỌC
Thuần Dưỡng
Short StoryMình chỉ đăng trên wattpad RinKoori (Quán trọ Phong Linh), wordpress Quán trọ Phong Linh và Bùm Chéo (acc Quán trọ Phong Linh) nếu bạn thấy truyện ở nơi khác thì có nghĩa truyện đã bị re-up mà không xin phép. Tựa Việt (editor đặt): Thuần Dưỡng Dự án...