Thạch Thương Ly nhíu mày, sắc mặt âm trầm, cả người đầy khí lạnh. Thiếu chút nữa được ăn lại vuột khỏi tay, tâm tình làm sao có thể tốt chứ? Trong lòng suy nghĩ thay thư ký mới hay là cuối tháng yêu cầu phòng kế toán khấu trừ năm phần trăm lương.
Thời gian: thứ bảy mười giờ sáng. Địa điểm: phòng làm việc của chủ bút tòa soạn Bát Quái. Nhân vật: Thạch Thương Ly, Loan Đậu Đậu cùng chủ bút Chín Bạch.
Thạch Thương Ly nhìn thẳng chủ bút, quả thật đúng như vật nhỏ miêu tả: “Người đàn ông bỉ ổi!’’
Áo sơ mi hoa, quần thường, ăn mặc bình thường, ba mươi tuổi trở lên nhìn giống như bốn mươi tuổi, đeo mắt kính, tóc hơi dài, không biết mấy tháng rồi chưa cắt, quan trọng là cái mũi cùng đôi mắt nhỏ lại thêm cái miệng rộng, thật là một tổ hợp quái dị.
Chín Bạch âm thầm quan sát Thạch Thương Ly, miệng cười đến chảy nước miếng. Giống như thấy quan thế âm xuống nhân gian, rốt cuộc tòa soạn được cứu rồi, ông chủ sẽ không đạp mông ông ta. Cúi đầu khom lưng, ân cần lấy lòng nói: “Cảm ơn tổng giám đốc Thạch dù bận rộn nhưng vẫn đồng ý đến tham gia buổi phỏng vấn, thật là vinh dự!”
Loan Đậu Đậu đứng một bên không nhịn được trợn mắt, oán thầm: “Ông già Chín Bạch, đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy!”
Sắc mặt Thạch Thương Ly lạnh lùng, ánh mắt âm trầm nhìn khuôn mặt già nua kia, giọng trầm thấp mê người: “Đừng lãng phí thời gian của tôi.”
“A!” Chín Bạch phản ứng kịp, vội vàng gật đầu: “Đúng, đúng, đúng, chỗ phỏng vấn đã sẵn sàng, tôi sẽ dẫn anh đi!”
Thạch Thương Ly không nói nhiều, đứng lên, xoay người nhìn Loan Đậu Đậu vẫn đứng ngây người hừ lạnh: “Còn không đi sao? Không nỡ bỏ căn phòng này sao?”
“Hả?” Loan Đậu Đậu phản ứng kịp, lắc đầu, méo miệng uất ức nói: “Tôi tiếc năm mươi nghìn!”
Thạch Thương Ly: “..........” Rốt cuộc em thiếu tiền lắm sao?
Địa điểm phỏng vấn là phòng chụp ảnh của tòa soạn, được dọn dẹp gọn gàng sạch sẽ, trong phòng cố ý đặt một bộ ghế salon để ngồi nói chuyện, khay trà bày hai chai nước. Loan Đậu Đậu cố ý nhìn một chút, mẹ kiếp đã chuẩn bị lại còn tiếc tiền mua nước suối! Lại nhìn tiền trong tay mình mà nhân viên vừa nhét vào, một đồng một chai! Giận!
Người phỏng vấn là người phụ nữ nổi tiếng về quan hệ xã hội công chúng của tòa soạn, bình thường cô ta rất hứng thú với đàn ông, một là có tiền, hai là đẹp trai, Thạch Thương Ly hiển nhiên hội tụ hai yếu tố đó, đương nhiên bị cô ta liệt vào danh sách đối tượng quyến rũ. Trước khi phỏng vấn cúi đầu nói chuyện riêng với hắn mấy câu, Thạch Thương Ly mặt không thay đổi nhưng cũng nể mặt trả lời mấy câu, ánh mắt nhìn sang Loan Đậu Đậu, khóe môi chứa nụ cười như ẩn như hiện, phát huy khí chất vô cùng tinh tế.
Loan Đậu Đậu đứng một bên nghiến răng nghiến lợi, mặc dù không nghe được rốt cuộc bọn họ đang nói gì nhưng trong lòng vẫn khó chịu, vô cùng khó chịu! Phân Ruồi chưa từng gặp phụ nữ sao? Làm gì cúi đầu bàn luận xôn xao như vậy, thăm hỏi lúc nào chẳng được? Còn nữa hắn nở nụ cười là có ý gì? Hắn chưa từng với cô như vậy bao giờ!
BẠN ĐANG ĐỌC
Tổng giám đốc đói bụng: Thỏ trắng mở cửa đi- Yêu Yêu Đào Chi- Ngôn Tình- Sủng
RomantiekTác giả : Yêu Yêu Đào Chi Thể loại : Hiện đại , tổng giám đốc, xã hội đen, đam mỹ, H ( Truyện chưa đc đồng ý của tác giả nên đừng sao chép ) Mỗi người đều mong muốn sẽ gặp được người mà mình muốn gặp,có một tình yêu lãng mạn, người đó là ai có thể t...