##

817 55 9
                                    

"Chồng! hôm nay em có nấu món cháo mà anh thích này, anh...."

"Cô cút ra ngoài." _ Giọng anh đầy phẫn nộ, cô nghe cớ sao nghe chua xót đến thế?

Cô bỏ qua lời anh nói, cô cười như chưa nghe câu nói của anh, đi đến chỗ anh ngồi xuống.

"Anh đã mấy ngày không chịu ăn gì rồi, ăn để giữ sức khỏe chứ?"

Cô vừa nói, vừa đặc khay thức ăn lên bàn, tay cầm thìa cháo đưa trước mặt anh.

"Em đút anh ăn nhé?"

Anh không nói gì, đơn giản hất tay cô ra làm rơi bát cháo xuống nền nhà.

"Cô là đang thương hại tôi?"

"Em...em không có."

Anh hừ lạnh.

"Tôi không còn nhìn thấy được nữa nên cô mới thương hại? Mới quan tâm tôi? Xin lỗi tôi không cần."

Cô nhìn anh, cô cười nhưng sao mắt cô lại cay đến vậy? Nước mắt cô vô thức rơi. Cô ngồi xuống nhặt mảnh vỡ từ cái bát.

"Em không hề! Em chưa bao giờ suy nghĩ hành động này là thương hại anh..."

"Cô im mồm và cút ra khỏi phòng tôi ngay."

Anh như hét lên, cô giật mình vô tình làm mảnh vỡ cứa vào tay, cô cười chua xót. Nước mắt cô cứ rơi, cô đau lắm, không phải vì vết cắt ấy mà là vì cô cảm thấy nhói ở tim.

"Vậy anh nghỉ ngơi đi, có cần gì thì gọi em."

Cô bước ra ngoài, khép cửa lại. Cô khóc, khóc nhiều lắm.

Anh và cô vừa mới kết hôn được 1 tháng, cuộc hôn nhân này là kết quả của tình yêu giữa cô và anh. Viễn tưởng sẽ có một cuộc sống hạnh phúc bên anh nhưng tất cả đã bị phá vỡ vào ngày định mệnh đấy. Ngày mà anh bị tai nạn xe và cũng chính là ngày anh không còn nhìn thấy ánh sáng. Và cũng từ lúc đó, anh trở nên trầm cảm đi hẳn không chịu tiếp xúc với ai, nhưng hơn hết anh trở nên chán ghét cô.

Ước mơ có một gia đình nhỏ, có những đứa con của anh và cô, muốn được hằng ngày chờ anh về ăn cơm. Ước mơ đó đâu có quá cao xa nhưng sao để thực hiện thì khó đến vậy?

[....]

Lúc cô đóng cánh cửa, cũng là lúc mắt anh đỏ hoe, mò mẫn để đi đến cánh cửa, lặng người khi nghe tiếng cô khóc, lòng anh như thắt lại.

"Anh xin lỗi vợ, có lẽ kiếp này anh chỉ có thể bước cùng em đến đây, nếu có kiếp sau anh vẫn muốn em sẽ là vợ anh."

Anh đối xử với cô như vậy không phải anh hết yêu cô. Thật ra anh yêu cô nhiều lắm, rất nhiều nữa là đằng khác. Nhưng anh phải làm thế vì anh cảm thấy mình không xứng đáng với cô, bây giờ anh chỉ là kẻ vô dụng, bên cô anh chỉ tạo gánh nặng cho cô,
Anh làm như vậy để cô ghét anh, cô sẽ tự động rời xa anh, có như vậy cô mới hạnh phúc.

Nhưng anh làm như vậy có thật sự mang lại hạnh phúc cho cô?

[...]

Cô suy nghĩ nhiều lắm và cuối cùng cô cũng đưa ra quyết định. Hôm đó cô đã đi đến bệnh viện.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jan 11, 2019 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Chồng mù [ Short Story ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ