Chương 67:

2.3K 163 4
                                    


  Antonio cùng Hình Chiến đi một đường thông suốt không gặp trở ngại gì tới trước cửa phòng thí nghiệm. Từ sau ngày đó Antonio cũng chưa thấy qua Cố Khâm. Hắn không biết giờ Cố Khâm đã bị tra tấn thành bộ dạng gì, đối mặt với cánh cửa kia, bước chân của hắn chần chờ, trong lòng sinh ra cảm giác khiếp đảm. Ngay tại thời điểm hắn còn đang do dự, cửa lại tự động mở ra. Một tên Satan bước ra, con mắt quá cỡ chuyển từ mặt Antonio tới mặt Hình Chiến, dừng lại một lúc, từ đầu tới cuối chặn ở cửa không nhúc nhích.

Hình Chiến còn tưởng rằng đối phương đã nhận ra mình không phải là sĩ quan phụ tá kia, y hơi căng người lên, tùy thời chuẩn bị công kích. Thế nhưng tên Satan kia cuối cùng chỉ dùng giọng điệu hung ác mà quang quác với bọn họ một hồi, có lẽ là đang mắng mỏ hoặc là cảnh cáo cái gì đó, sau đó mới chen vào giữa hai người họ mà đi ra. Antonio tựa hồ đang sững sờ, đứng ở đó một lúc lâu mà không đi vào, tới khi Hình Chiến không dấu vết đẩy hắn một cái hắn mới đi vào trong phòng thí nghiệm.

Bên trong có bốn Satan đang canh gác, hai Satan là nhân viên nghiên cứu. Sau đó Hình Chiến thấy được Cố Khâm nằm trên bàn mổ — Cố Khâm nhắm hai mắt, chân mày cau chặt, trên người bị nối mấy cái ống truyền, ngoài ra thì tựa hồ không có gì khác biệt so với trước kia. Nhưng Hình Chiến lại biết e rằng chuyện cũng không tốt đẹp gì như bề ngoài. Tâm y càng lúc càng căng thẳng, hận không thể lập tức xông lên kiểm tra thân thể đối phương từ trên xuống dưới một lần, nhìn xem đám Satan đã làm gì với hắn. Antonio thì chú ý thấy da Cố Khâm đã khôi phục bình thường, không nổi lên mạch máu màu đen nữa, tựa như chuyện hắn thấy ngày đó chẳng qua chỉ là ảo giác.

Bọn họ vừa đi tới, ánh mắt của tất cả Satan trong phòng đều tập trung lên trên người họ. Một nhân viên nghiên cứu Satan vô cùng đắc ý đi tới đi lui bên bàn mổ, phát ra tiếng cười khó nghe, "Hai người tới đúng lắm! Tôi đang muốn tiến hành lần tiêm cuối cùng, vật thí nghiệm số hai lập tức có thể hoàn thành biến đổi!"

Nắm tay Hình Chiến đã siết chặt thành quyền, y không khống chế được mà bước về phía trước mấy bước. Satan canh gác lập tức ngăn lại bước đi của y, mắt lom lom nhìn y.

"Ngăn cái gì? Tôi chính là muốn họ đến chứng cái thời khắc vĩ đại này!" Satan kia trách cứ vài tiếng, tên canh gác lại tránh ra, để mặc Hình Chiến tới gần.

Antonio lại đứng im tại chỗ. Hắn không biết Hình Chiến định làm gì, nhưng cách xa một chút bao giờ cũng tốt hơn. Hiện tại hắn có chút hối hận, nhỡ Hình Chiến thật sự cứu được Cố Khâm, chẳng lẽ hắn còn có thể chạy theo bọn họ sao? Nhưng nếu không chạy, sau này nếu Satan thông qua giám sát thấy mình chính là người đưa y tới, hắn phải giải thích như thế nào? Tiếp tục đi theo cha chịu đựng tra tấn tinh thần đáng sợ ở giữa đám xâm lược, hay là cùng Hình Chiến quay trở về Liên minh Nhân loại, chịu chỉ trích và lửa giận vì sự phản bội của cha mình?

Không, có lẽ là hắn suy nghĩ nhiều quá. Hình Chiến có thể chạy khỏi nơi này hay không vẫn còn chưa biết, lực lượng canh phòng trên chiến hạm này có thể so với cả một đơn vị, một người hay hai người làm sao có thể đối mặt chống lại cả một đơn vị quân đội? Chớ nói chi là nơi này là chủ hạm của địch, cho dù có chạy được, bên ngoài cũng sẽ có vô số chiến hạm phòng thủ, Cố Khâm không phải vì thế mà mới bị Satan bắt được hay sao? Hắn không tin có thêm một Hình Chiến là có thể phá được vòng vây này. Chẳng qua là Hình Chiến làm thế nào dưới tình huống thần không biết quỷ không hay mà leo lên chiến hạm, điểm này Antonio từ đầu tới cuối vẫn nghĩ không ra, có lẽ đối phương có phương pháp đặc thù gì đó.

"Tiêm thuốc!" Tên Satan kia cao giọng ra lệnh. Chỉ thấy trong trong ống truyền tới chất lỏng màu đỏ, khi chất lỏng truyền vào cơ thể, mạch máu của Cố Khâm lại một lần nữa biến thành màu đen. Hắn chợt mở mắt ra, đáy mắt phủ đầy tia máu. Đau đớn hai ngày này luôn như muốn xé rách thần kinh của hắn, hắn căn bản không nghỉ ngơi phút nào, muốn hôn mê cũng không được. Giọng vì gào thét mà khàn đi, hắn đã sớm chết lặng với đau đớn, cơ thể chẳng qua là theo bản năng co giật.

Tay phải Hình Chiến không biết từ lúc nào đã xuất hiện một chiếc dao găm. Y giống như dã thú nổi điên mà nhào tới, dùng dao găm đâm vào mắt Satan! Cổ tay y hung hăng xoay một cái, dịch não hòa lẫn máu màu xanh phun ra. Cùng lúc đó, tay trái y giơ lên một khẩu súng laze, nhắm chính xác vào mấy tên Satan khác vì chuyện xảy ra đột ngột mà chưa kịp phản ứng. Tiếng báo động chói tai lập tức vang khắp cả chiếc chiến hạm.

Hình Chiến rút dao găm ra liên tiếp cắt đứt tất cả ống dẫn trên người Cố Khâm. Chất lỏng màu đỏ máu phọt ra đầy đất, tiếng mặt đất bị ăn mòn xèo xèo vang lên, quả thực không cách nào tưởng tượng được thứ này vào trong cơ thể con người lại không ăn mòn da thịt, mà Cố Khâm kết quả đã phải chịu bao nhiêu thống khổ?

Chất lỏng đã không bị truyền thêm vào nữa, nhưng đau đớn trong cơ thể nhất thời vẫn còn đang hành hạ Cố Khâm. Mạch máu màu đen cũng không biến mất, nổi bật đến nhức mắt vô cùng. Hình Chiến đỏ cả mắt tháo dụng cụ trói Cố Khâm ra, ôm Cố Khâm vào ngực, một phát súng phá xuyên thiết bị khống chế cạnh cửa, khiến cho cánh cửa điện tử mới mở một nửa bị dừng nửa đường, chỉ hở ra một lối đi hẹp.

Rất nhanh, Satan canh gác võ trang đầy đủ đã xông về phòng thí nghiệm, nhưng bởi vì lối đi quá nhỏ nên một lần chỉ có thể đủ cho một Satan tiến vào. Hình Chiến một tay ôm Cố Khâm, vừa bắn về phía cửa. Y biết nhược điểm của Satan, nhưng lại cố ý tránh khỏi những vị trí trí mạng kia, khiến cho một hai tên Satan từ đầu tới cuối đều bị kẹt ở cửa không cách nào tiến hay lùi được.

Hình Chiến nhìn về phía Antonio đang trốn ở góc phòng, "Đến!" Antonio theo phản xạ nghe lệnh của y, chỉ thấy Hình Chiến ném cho hắn một bộ quần áo, "Mặc vào cho cậu ấy. Đừng để tôi thấy anh có động tác dư thừa, nếu không tôi lập tức móc mắt anh ra!"

[ĐAM MỸ] TRỌNG SINH CHI TƯỚNG QUÂN VỚI TƯỚNG QUÂNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ