Phong Nguyệt vui vẻ đang định đứng lên thì..
ĐÙNG.Cánh cửa cứ thế ngã xuống.
Một cô nương ước chừng 15,16 tuổi mang vẻ mặt không thể tin nhìn Phong Nguyệt rồi lại nhìn Thất Mệnh Tình cứ thế nhìn ước chừng qua 1 phút,cô nương xinh đẹp này tiến đến trước mặt Thất Mệnh Tình..khóc.
Phong Nguyệt đứng ngẩn người chưa ai có gan dám hành động lỗ mãng trước chủ tử.Thế mà cô nương này là ai? Cô cứ nghĩ cô nương này đến đánh chủ tử nhà cô chứ?. Chậc chậc.Chủ tử trêu chọc ai đây? Khó là rắc rối.
Nước mắt cứ thế chảy ra nhỏ giọt trên nền nhà cũng không ai mở miệng nói gì cả. Bao gồm Thất Mệnh Tình rõ là hắn không có quen biết hay gặp mặt gì đó với cô nương trước mặt này. Tại sao cô nương lại khóc ai oán nhìn hắn.
-Ngươi thật quá đáng! Ai đã thề non hẹn biển với ta? Ai đã nói yêu ta suốt đời suốt kiếp? Ai đã làm mất sự trong trắng của ta? Ai đã làm phụ thân đứa nhỏ? Là ai là ai? Ta biết ta không xinh đẹp không dịu dàng bằng người khác ta biết ta không xứng với ngươi? Nhưng sao ngươi lại không từ chối ta hả? cho ta hy vọng rồi khiến ta thất vọng. Thất Mệnh Tình!!! Ta hận ngươi.Đời này kiếp này ta và ngươi nước sông không phạm nước giếng.Ngươi đi đường của ngươi.ta đi đường của ta. Đứa nhỏ trong bụng ta cũng không liên quan đến ngươi.-Ninh Trạch vừa nói vừa khóc vừa đấm vào ngực Thất Mệnh Tình.Nói xong không đợi hai người phản ứng chạy nhanh ra khỏi phòng về nhà nhanh thôi nếu bại lộ thì chết.
Phong Hàm nhìn chủ nhân khóc lê hoa đái vũ từng câu từng chữ để lộ ra bao lời yêu thương.Yêu càng sâu hận càng nặng. Chốc trở về nên khuyên chủ nhân đi làm diễn viên với diễn xuất của chủ nhân lấy ảnh đế hẳn dễ đi.Phong Hàm nhảy từ trên nóc nhà xuống chạy nhanh về phòng trước khi chủ nhân phát hiện.
Phong Nguyệt thất vọng nhìn về phía chủ tử.Cô không rõ chủ tử lại có thể làm chuyện tình ra nông nỗi này.
-Ta không biết.-Thất Mệnh Tình khó chịu nhìn cô giải thích.
-Chủ tử. Nếu người là nam tử hán đại trượng phu dám làm sao không dám nhận.?- cô thở dài giọng điệu hơi trách cứ hắn.
-Ta nói ta không biết cô ta.-Thất Mệnh Tình đen mặt nếu để hắn gặp lại cô lần nữa thì đừng nghĩ sống.
-Chủ tử người không đuổi theo cô nương ấy sao? Cô nương trong bụng đang có cốt nhục của chủ tử.Người..thật vô tình.-làm thanh mai trúc mã với nhau từ nhỏ,cô thề cô không cậy vào quan hệ này đâu.
-Phong Nguyệt.-Thất Mệnh Tình nghiến răng nghiến lợi nhìn cô.
-Được được.-cô cũng không chấp làm xử nam 20 năm qua hắn không động tình mới lạ.
-Tiểu Lý,đi điều tra cô ta.-Phong Nguyệt phân phó Tiểu Lý một bên biết thân phận một bên canh chừng cái bụng kia xem có phải thật của chủ tử.
Về đến phòng cậu nhanh chóng thay quần áo hủy tang chứng vật chứng vì cậu biết Thất Mệnh Tình không phải ăn chay.Trong lúc cậu diễn kịch lén quan sát biểu cảm của hắn chỉ có một chữ:đen đen đen.

YOU ARE READING
Tìm Lại Giới Tính
Randommọi người cứ đọc đi rồi biết. thể loại nào cũng có hết! dở dở hơi hơi có ý tưởng này!