Ngày ấy.... Năm ấy... Em khóc hết lần này tới lần khác khi xem 1 bộ phim. Em ôm anh và bảo: Chúng ta nhất định phải ở bên nhau mãi mãi, đời này, kiếp này anh mãi là của em!
Ngày ấy... Năm ấy... Em bảo mình không thích những món đồ rẻ tiền anh mua tặng nữa, chỉ có những món đồ đắt đỏ mới xứng đáng với em. Em bảo anh cũng rẻ mạt hệt như những món đồ tầm thường ấy.
Ngày ấy... Năm ấy... Cũng chính em lạnh nhạt nói với anh: Chúng ta chia tay đi.
Ngày ấy... Năm ấy.... Em bước vào khách sạn với anh ta- người có thể mua cho em những " món đồ đắt đỏ phúc hợp với thân phận".
Ngày ấy... Năm ấy.... Em bước vào lễ đường cùng anh ta. Trên tay em là chiếc nhẫn kim cương đắt tiền.
Ngày ấy... Năm ấy... Mối tình 6 năm đẹp đẽ của chúng ta bị chính tay em bóp vụn.
Ngày ấy... Năm ấy...
BẠN ĐANG ĐỌC
ĐOẢN SE
NouvellesTôi... Đã trả lại mọi thứ về nơi bắt đầu. Sẽ tập quên những nỗi đau của ngày hôm qua... ... Quá khó để tôi hiểu người. Càng khó hơn khi tôi tìm ra được một người hiểu tôi thực sự... ... Suy nghĩ của tôi bây giờ chưa hẳn là kết thúc..... Mà chỉ là để...