Chap 6

4.5K 380 24
                                    

Taehyung chán nản đan hai tay mình vào với nhau, nét mặt ôn hòa không căng thẳng nhìn lên san khấu, vẻ mặt thì chuyên tâm lắm nhưng đầu óc thì mông lung. Vốn dĩ mỗi năm anh đến đây cũng chỉ vì những lời mời làm ăn và những mối quan hệ chứ không phải đến đây để tìm vui

Kim Taehyung anh không có thú vui với những người mẫu minh tinh. Không phải anh thấy họ không đẹp nhưng họ không phải người anh tìm kiếm, ở họ thiếu cái anh luôn tìm kiếm, một điều gì đó thanh sạch

Jungkook không giống Taehyung, bực dọc hay chán chường anh đều thể hiện hết lên mặt. Anh chống tay lên trán, vẻ mặt chán ghét hiện rõ trên mặt. Anh đến đây mục đích cũng để tìm người bên cạnh làm thú vui, năm ngoái đã chọn được một người nhưng lại khiến anh quá mau chán, vừa chơi được một tháng đã vứt bỏ. Năm nay lại càng chán, nhìn có vẻ xinh đẹp hơn nhưng mà sao lại nhạt nhòa như vậy? Chẳng lẽ năm nay ann lại vớ đại một người như năm ngoái sao?

Jungkook quay qua nhìn khuôn mặt lạnh lùng điềm tĩnh của Taehyung, không khỏi lên tiếng hỏi nhỏ

-Anh thấy năm nay như thế nào?

-Vẫn chán như mọi năm

-Em thấy anh đâu tỏ ra chán đâu?

-Anh không giống cậu, anh không thích biểu hiện cảm xúc của anh ra ngoài

Taehyung không nhìn Jungkook, chất giọng trầm tĩnh khẽ vang lên nhè nhẹ. Jungkook và Tarhyung vài năm nay đều gặp nhau tại đây, cũng có vài mối làm ăn chung nên cũng có chút quan hệ gọi là quen biết với nhau

Jungkook bật cười, mở to vòng chân, ngã dựa về phía sau cực kì nam tính. Anh nghe rõ tiếng xì xào ong bướm phía sau nhưng đã quá quen thuộc với tình huống này, lại không bận tâm. Jeon Jungkook sinh ra đã là một ngôi sao sáng, hai chữ "Bận tâm" không có trong từ điển của anh

Cuối cùng cũng nghe tiếng MC thông báo đây là tiết mục cuối cùng, Jungkook có thể nghe thấy tiếng thở phào nhẹ nhõm của Taehyung, liền phì cười. Ai bảo Kim Taehyung giỏi che giấu? Chỉ là người khác không dám để ý thôi!

Trong phút đèn sân khấu sáng lên lần nữa, âm nhạc vang lên cùng tiếng hát nhẹ nhàng. Jungkook thấy trái tim mình dường như căng cứng lại, đôi mắt không thể rời khỏi người đứng trước mặt. Jungkook làm sao còn thời gian để chú ý đến một Taehyung như nín thở, khí tức tràn vào lồng ngực khiến anh câm nín, thẳng lưng nhìn về phía trước

"Giống như một tên ngốc, em mong rằng những lời ca đầy tiếc nuối này thể chạm tới trời xanh kia

[Chuyển ver/VKookMin] Come On Daddy!! ✔Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ