Taehyung ôm Jisoo ngủ đến chiều. Lúc giữa trưa, bà Hong có gọi cho cô rằng bà phải đến dự lễ tang tại nhà của một người bạn cũ nên có thể sẽ không về để nhắc cô nhớ đón Aeri và Aera.
Taehyung bây giờ đang tắm, anh đã gọi cho thư ký mang đến một bộ quần áo khác thoải mái hơn.
Jisoo quấn khăn tắm đứng lặng yên bên cửa sổ, cúi đầu nhìn xuống đường phố dần đi vào náo nhiệt. Thần trí bấy giờ còn đang suy nghĩ vẩn vơ, thì Taehyung đã tắm xong, anh nhẹ nhàng đi tới phía sau cô, vòng tay ra trước ôm lấy eo cô. Taehyung gác cằm lên vai cô, nói nhỏ:
- Em nghĩ gì vậy?
Jisoo giật mình, nghiêng mặt qua nhìn anh. Toàn bộ trọng lượng cơ thể đều dựa hết trong lòng anh. Cô mân mê đôi bàn tay ở trên hông mình, chầm chậm trả lời:
- Chỉ là chưa quen với việc trước khi ngủ được thấy anh, sau khi tỉnh dậy cũng là anh.
Taehyung âu yếm chạm môi lên cổ của Jisoo:
- Từ hôm nay, anh sẽ ở bên cạnh em.
Cô xoay lưng lại, áp mặt vào lồng ngực vững vàng của anh, dụi dụi mặt:
- Cám ơn anh.
- Không cần phải cám ơn anh. Chỉ cần em đừng rời xa anh, đừng biến mất khỏi tầm mắt của anh, đừng nói chia tay.
- Xin lỗi. Không nghĩ em lại khiến anh buồn nhiều như vậy.
- Không hẳn chỉ là buồn thôi đâu.
Nghe thấy tông giọng của Taehyung có chút hờn dỗi, Jisoo ngạc nhiên, cứ như anh đang làm nũng với cô ấy. Cô mỉm cười vuốt ve hàng chân mày rậm của anh:
- Để em đi đón con, sẵn tiện đến siêu thị mua chút gì đó nấu ăn cho anh nha.
Đoạn, Jisoo nhón chân lên hôn vào môi anh một cái sau đó rảo bước quay đi. Taehyung chộp lấy cổ tay cô, kéo lại. Anh tỏ vẻ không hài lòng:
- Con của em thôi sao?
- Dạ?
- Anh cũng muốn đi đón con. Để anh cùng em đi.
Ánh mắt chân thành của Taehyung khiến cô một trận sửng sốt. Cô chưa từng dám nghĩ sẽ có ngày người đàn ông cùng với mình nắm tay bọn trẻ sẽ là anh. Taehyung vỗ về bờ vai của cô trấn an:
-Hãy để anh được bù đắp cho hai đứa nhỏ, sáu năm qua, anh đã không làm tròn bổn phận của một người cha. Jisoo, anh thật lòng muốn mang em và con về với anh. Mình làm lại từ đầu được không, xa nhau như vậy đủ lâu rồi.
Hốc mắt của cô bắt đầu đỏ ửng, chóp mũi cay xè tới khó chịu. Viền mi cô đã ngân ngấn nước. Bàn tay của anh chậm rãi tìm đến cô, mười ngón tay đan kẽ vào nhau, Taehyung nhìn cô tuyên bố chắc nịch:
-Anh không thể không có em, giờ thì lại càng không thể không có Aeri và Aera.
*
*
*
Taehyung lái xe đưa Jisoo đến ngôi trường mà hai đứa trẻ đang học. Jisoo nói anh dừng lại, đỗ trước cổng.-Con sắp tan học rồi, anh đợi một lát
Anh gật đầu. Tắt máy. Trái tim anh ấm áp dần và thần trí có chút căng thẳng. Lần đầu tiên anh mới biết cảm giác chờ đợi những hình hài máu mủ của mình. Đó là con của anh, vậy mà anh thật tệ chưa kịp nhận ra chúng. Taehyung vô thức hỏi cô:-Con sẽ chấp nhận anh chứ? Anh đã bỏ mặc con quá lâu, liệu bọn trẻ có ghét anh không?
Jisoo ngạc nhiên quay đầu nhìn anh. Cô thấy chân mày anh cau lại có vẻ rất dằn vặt. Trong đôi mắt tinh anh xuất hiện nét lo sợ. Jisoo nắm tay anh an ủi:-Aeri còn ngây thơ lắm, nó hồn nhiên và chẳng bao giờ suy nghĩ nhiều. Aera tuy có hơi khắt khe, nhưng nó cũng rất mong muốn được có bố. Chẳng phải nó quý anh sao? Anh đừng lo lắng, dù gì cũng là lỗi do em.
Khoảng chừng 5 phút sau, tiếng chuông báo hiệu hết giờ cũng vang lên inh ỏi. Từ các lớp học đổ ra cơ man học sinh. Jisoo mở cửa xe bước xuống, Taehyung cũng vội vã theo sau. Cô nhìn quanh sân trường một lúc, cuối cùng cũng nhìn thấy hai bóng dáng nhỏ bé đang dắt nhau ra ngoài này. Cô kéo Taehyung lại gần, chỉ hướng của con:
BẠN ĐANG ĐỌC
Tổng tài yêu thầm vợ.
Romantik- Tôi với anh ngay từ đầu là vợ chồng danh nghĩa, chẳng phải anh cũng chán ghét cuộc hôn nhân này sao? Nếu vậy thì tránh xa tôi ra, đừng gieo rắc hy vọng cho tôi. Yoongi nhếch môi, tiến đến trước mặt cô. Hai tay anh chống lên tường giam lỏng cô giữa...