Trường ĐẠI HỌC BÁCH KHOA ĐÀ NẴNG
Bộ môn Cơ sở kỹ thuật Xây dựng
Nhóm chuyên môn CHĐ-Nền Móng
Bài giảng Nền và Móng
CHƯƠNG IV:
ß1.
XÂY DỰNG CÔNG TRÌNH TRÊN NỀN ĐẤT YẾU
KHÁI NIỆM
1.1. Khái niệm về nền đất yếu
Nền đất yếu là nền đất không đủ sức chịu tải, không đủ độ bền và biến dạng
nhiều, do vậy không thể làm nền thiên nhiên cho công trình xây dựng.
Khi xây dựng các công trình dân dụng, cầu đường, thường gặp các loại nền đất
yếu, tùy thuộc vào tính chất của lớp đất yếu, đặc điểm cấu tạo của công trình mà người
ta dùng phương pháp xử lý nền móng cho phù hợp để tăng sức chịu tải của nền đất,
giảm độ lún, đảm bảo điều kiện khai thác bình thường cho công trình.
Trong thực tế xây dựng, có rất nhiều công trình bị lún, sập hư hỏng khi xây
dựng trên nền đất yếu do không có những biện pháp xử lý phù hợp, không đánh giá
chính xác được các tính chất cơ lý của nền đất. Do vậy việc đánh giá chính xác và chặt
chẽ các tính chất cơ lý của nền đất yếu (chủ yếu bằng các thí nghiệm trong phòng và
hiện trường) để làm cơ sở và đề ra các giải pháp xử lý nền móng phù hợp là một vấn đề
hết sức khó khăn, nó đòi hỏi sự kết hợp chặt chẽ giữa kiến thức khoa học và kinh
nghiệm thực tế để giải quyết, giảm được tối đa các sự cố, hư hỏng công trình khi xây
dựng trên nền đất yếu.
1.2. Một số đặc điểm của nền đất yếu
Thuộc loại nền đất yếu thường là đất sét có lẫn nhiều hữu cơ;
Sức chịu tải bé (0,5 - 1kG/cm 2 );
Đất có tính nén lún lớn (a> 0,1 cm 2 /kG);