Ăn bữa tối ngay tại khách sạn, Hà Đức Chinh ngồi thưởng thức bữa ăn thì còn mải mê suy nghĩ về một điều gì đó khác. Điều gì đó xa xôi, đen tối và hơi hơi quá bị 18++++++++++.
Ừ thì quan hệ của bọn em vẫn chưa đến mức đó, nhưng mà ông bà ta có câu lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, mà em với sếp còn thính qua thính lại nhau nữa.
- Em tắm trước hay tôi tắm trước?
- Để em ạ.
Cái gì cũng có lý do của nó cả. Em là em có kế hoạch trước rồi nhé. Đức Chinh sẽ đi tắm trước rồi ra trước, chuẩn bị này nọ và tèn ten, pơ phẹt nai tờ!
Xuân Trường gật đầu, đoạn lôi báo cáo kinh doanh không biết từ đâu ra ngồi bên bàn nghiên cứu. Đức Chinh lại được dịp dòm dòm ngó ngó sếp một xíu, lại là cái kính mỏng quen thuộc, mà hôm nay nhìn bô giai thế chạ biết.
- Sao chưa đi?
- Em lấy đồ nhỏ.
- Ừ.
Hà Đức Chinh liếm môi, tự dưng lại muốn cởi hẳn đồ ở đây luôn. Nhưng mà làm người ai làm thế, mất giá quá.
Em quyết định giữ lại danh dự của mình, cởi mỗi cái áo thôi.
Thế là em chậm rãi nắm hai vạt áo, kéo qua đầu, còn uốn uốn mình một chút cho chệch chi giống mấy anh trong phim Hàn xẻng.
Cơ mà...
Vì cái đéo gì mà sếp em hổng có nhìn em QAQ
- Hic.- Đức Chinh bật lên tiếng thất vọng nhè nhẹ, ôm đồ vọt vào nhà tắm.
Và sau lưng em là một ông sếp vốn dĩ muôn đời không biết ngại là gì, nay lại đỡ trán, hai má nong nóng.
...
Đêm đầu tiên ở cùng nhau, Hà Đức Chinh muốn làm gì đó đặc biệt đáng nhớ, cuối cùng tắm xong, mệt mỏi quá lại nằm lăn ra giường mà ngủ mất. Đến sáng hôm sau báo thức reo em mới giật mình tỉnh dậy.
- Đã tỉnh?
Xuân Trường nâng tách cà phê nhấp môi, ánh mắt dán chặt lên người em. Ngài gấp tờ báo đang đọc, đi đến giường.
Đức Chinh ôm chăn, ngoài mặt thì ngại chứ tim đang quẩy harlem shake rồi.
Ngài ngồi bên giường, vươn tay xoa đầu em, mỉm cười.
Trong đôi mắt của kẻ si tình, nụ cười của người còn đẹp hơn cả ánh nắng ban mai xuyên qua những tán lá cây.
Em né tránh ánh nhìn của ngài, ngại gần chết, muốn hét lên thật sự. Ai cứu mị đi, mị đang bị hành xác bởi sự dịu dàng này.
- Đi ăn sáng thôi.
- Ngài dậy hồi nào đó?
- Trước em không lâu.- Một tiếng thì đâu có lâu nhỉ?
- Dạ, để em dậy.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Drop] [Trường Chinh] Sếp ơi, sếp bao nuôi em ạ?
FanficEm có một anh sếp kì lạ. Ảnh đòi bao nuôi em. Bìa truyện by em yêu heroine2712.