Chương 53

284 12 0
                                    

Bạch Cảnh cười gật đầu, sau khi hắn đi lên, Tiêu Táp nhìn mọi người, khuôn mặt kiên nghị trở nên lãnh khốc, nghiêm túc, thanh âm trầm thấp lại lộ ra cảm giác xơ xác tiêu điều không nói nên lời: "Có người bị thương hay không?"

"Không có." Mọi người đồng loạt lắc đầu, sau khi Táp ca nói rõ, mọi người đều trở nên rất cẩn thận mà đối phó với tang thi. Ngay cả Từ Hiểu Ba yếu nhất cũng đỏ mặt lắc đầu, khuôn mặt suy yếu lộ ra một tia kiên định, bàn tay nhỏ bé yếu ớt nắm thật chặt. Bình tĩnh nhìn về mọi người nói thật rõ ràng: "Ta sẽ cố gắng biến cường, sẽ không kéo lùi các huynh đệ, nếu ta bị tang thi cào thương, nể mặt chúng ta đã làm huynh đệ nhiều năm, xin mọi người có thể nhẫn tâm giết ta..."

"Ngươi..." Lưu Hoa muốn nói lại thôi, cuối cùng nghẹn trở về, chỉ cảm thấy trong lòng nghẹn đến hoảng, một hơi kia như thế nào cũng không ra được. Giết kẻ địch, giết tang thi, hắn có thể xông lên trước tiên, nhưng giết người một nhà, tâm hắn đều bị nhéo đau, so với hắn thất tình vài lần còn đau hơn.

"Ta không muốn biến thành quái vật không hay biết gì...." Từ Hiểu Ba nói xong , hốc mắt đỏ hồng, ngay cả thanh âm cũng trở nên run rẩy, kỳ thật hắn một chút cũng không muốn chết, hắn nghĩ muốn hảo hảo sống sót...

"Cút, đừng nói những cái đó làm chi, lúc này còn không phải đang tốt sao?" Lý Dực thấy không khí trầm trọng, vội vàng cười mắng nói, chính là tay lại đem con trai ôm chặt hơn, giống như sợ vạn nhất cái gì đó.

"Ba ba, đau—" Thanh âm mềm mềm của tiểu Manh vang lên, Lý Dực lúc này mới phục hồi tinh thần, xấu hổ cười cười một chút, nụ cười tái nhợt thực miễn cưỡng, cũng thực cứng ngắc, có lẽ lời vừa mới rồi hắn nói cũng là nói cho chính mình nghe.

"Ta nếu cũng bị cào trúng, các ngươi đừng do dự, một súng trúng chỗ này, lão tử sợ đau..." Lưu Uy tùy tiện nói xong, ngón tay chỉ chỗ trái tim mình, biểu tình hán tử thô cuồng thực tùy ý, nhìn giống như tuyệt đối không để ý, chính là đau xót trong mắt không thể che giấu.

"Mẹ, lại không phải là đàn bà còn sợ đau, mọi người nói cho tốt, nếu ai bị thương bị nhiễm, chính mình một súng giải quyết, lão tử không giết huynh đệ, hiện tại tất cả mọi người đều không vấn đề gì, đừng khiến ta buồn bực, trên người đều ướt dính, các ngươi không muốn tắm rửa đi ngủ, ngày mai còn phải di chuyển, là người một nhà đừng ở đó mà xuân thu bi thương." Hàn Diễn tính tình vốn khá táo bạo, hôm nay nghẹn cả một đêm, lúc này chỉ kém không nhảy dựng lên mắng, từng người từng người còn chưa có sống đủ, thế nhưng trước tiên lại nghĩ muốn chết như thế nào.

Chu Tập khó có được lúc gật đầu đồng ý: "Hàn Diễn nói có lý, ở đây nghĩ này nọ còn không bằng dưỡng đủ tinh thần, mọi người đồng tâm hiệp lực, đừng nghĩ lung tung, ít nhất chúng ta phải tự hỏi, đầu óc so với tang thi linh hoạt hơn, tay so với tang thi nhanh nhẹn hơn, cứng đối cứng không được, chẳng nhẽ không trốn được sao? Trên tay chúng ta còn có súng."

Dư Nhạc nghe thấy bọn họ nói chuyện, phát hiện mình lại cảm động, hắn không nghĩ tới, xã hội đen lại có tình có nghĩa như vậy, vội vàng nói xen vào: "Còn không phải như vậy sao, hôm nay còn phải cảm tạ ơn cứu mạng của Hoa ca, bằng không mạng nhỏ khó bảo toàn."

Lúc này Từ Hiểu Ba cũng xoay đầu lại nhìn Dư Nhạc, nghiêm túc nói: "Cũng muốn cảm ơn ngươi đã cứu ta.", khi đó hắn thiếu chút nữa bị tang thi cào trúng, nếu không lúc này cũng không có cảm xúc mạnh như vậy.

Hàn Diễn vỗ một chưởng lên bàn: "Cút, cảm ơn tới cảm ơn lui có xong hay không, nếu mọi người cùng một chỗ nên đồng tâm hiệp lực giúp đỡ nhau, ân cứu mạng là hiển nhiên, ghi tạc trong lòng liền thành, chẳng nhẽ còn muốn lấy thân báo đáp, hiện tại lão tử có việc muốn tuyên bố, đều lắng nghe cho ta—"

Hai má Từ Hiểu Ba và Dư Nhạc hồng hồng, thầm mắng Hàn Diễn nói không suy nghĩ, bất quá thương cảm không còn, thấy Hàn Diễn nói ra suy nghĩ của mình, tất cả mọi người ngẩng đầu lên, cho rằng hắn có chuyện trọng yếu, ai ngờ...

Chỉ thấy Hàn Diễn vẻ mặt không kiên nhẫn, mắt liếc Chu Tập: "Con mẹ nó, ngươi cho lão tử một câu trả lời, rốt cuộc nghĩ như thế nào, đừng treo thức ăn trước miệng lão tử, lão tử thích ngươi."

"Phốc!" Cả phòng yên tĩnh, đây là Hàn Diễn thổ lộ, đúng không?!!

Chu Tập không còn gì để nói, bỗng nhiên bị lộng trở tay không kịp, ngốc tử này, qua nhiều năm như vậy, nếu hắn không có tâm tư kia, làm sao đến bây giờ còn không có người bên cạnh, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, có chút bất đắc dĩ, tuy rằng được thổ lộ hắn thật cao hứng, nhưng hắn càng để ý bị người nhìn chê cười.

Chỉ nghe Hàn Diễn nói thêm: "Hiện tại, chúng ta qua hôm nay không ngày mai, ta muốn là ngày nào đó chết sẽ không còn gì tiếc nuối, ta mặc kệ, dù sao ngươi cho ta một câu, rốt cuộc thế nào, ngươi nói đi." Hàn Diễn chính là bỏ bất cứ giá nào, lợn chết không sợ nước sôi, bộ dáng kia rất có tư thế nếu không đạt được mục đích thề không bỏ qua.

Chu Tập nhu nhu cái trán, trong phòng có đèn chiếu xuống, chưa cho Hàn Diễn cơ hội nói chuyện, dù sao cũng đã bị coi là trò cười, cũng không để ý lại bị nhìn nhiều thêm một chút, vươn tay ôm thắt lưng Hàn Diễn, trực tiếp bao phủ lên đôi môi vì mưa mà đông lạnh, ngăn chặn cái miệng lải nhải kia.

"Hảo!" Không biết là ai hô to một tiếng, nam nhân trong phòng huýt sáo.

Da mặt dày như Hàn Diễn khó có được một lần thẹn thùng, phun ra một câu khiến mọi người tập thể té xỉu, bán đà điểu ai oán nhìn Chu Tập, đỏ mặt nói: "Đáng ghét!" (yêm không biết tử tướng là gì nên.... e hèm)

"Ác..." Con mẹ nó hắn nghe lầm đúng không, người nọ hẳn là Hàn Diễn không sai đi...

Mà lúc này, thừa lúc mọi người nói chuyện, Tào Lỗi đã sớm lôi Vương Học Binh để Từ Lôi cấp nước tắm rửa, chờ mọi người phản ứng được, hai người đã nhẹ nhàng khoan khoái đi ra, người so với người tức chết người, đây là chênh lệch a...

Tiêu Táp thấy bọn họ nháo, rõ ràng cũng đi tắm rửa trước, nghĩ nghĩ, vẫn là để ngày mai lại nói, Hàn Diễn mấy năm nay cũng không dễ dàng, hiện giờ tu thành chính quả, trong lòng hắn cũng rất cao hứng, chính là cao hứng này lại duy trì đến sáng ngày thứ hai, nháy mắt trong lòng liền thấy không cân bằng. Hắn đến hiện tại cũng chỉ hôn qua cái miệng nhỏ nhắn của Bạch Cảnh một lần, dựa vào cái gì hai người này mới tốt hơn một chút, tùy thời tùy chỗ liền trình diễn ân ái, hắn tin tưởng nếu hôm qua không phải phòng không đủ, hai người này nói không chừng đã sớm xxoo.

MẠT THẾ TRỌNG SINH CHI THIẾU GIANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ