Chương 1: Hàng đêm mộng xuân, phía dưới hoa khôi giảng đường ướt nhẹp
Trong sân trường vang lên tiếng đàn dương cầm phát ra từ radio nghe thật êm tai, báo hiệu thời gian tan học đã đến. Một đám học sinh trung học từ các tòa nhà dạy học gần đó chạy ùa ra, ba năm kết bạn giờ đây mỗi người một hướng.
Ngân Đãng là trường trung học quý tộc nổi danh toàn quốc, kiến trúc trường được làm theo phongcách Châu Âu thời Trung cổ, trang nhã cao quý mà lộ ra một chút thần bí. Vườn trong trường đẹp như tranh vẽ, mặc dù có thể mỗi ngày nhìn thấy, nhưng đi dạo trong đó cũng là một loại hưởng thụ. Cho nên các học sinh cũng không nóng vội, chậm rãi bước đi, cùng bạn bè nói chuyện phiếm.
Trong đám người bỗng nhiên có tiếng xôn xao, tất cả mọi người đều quay lại nhìn về một phía, sau đó liên tiếp nổi lên những lời bàn tán. Các nam sinh tán thưởng hâm mộ, không ít người lớn mật trong đầu có ý dâm, mà các nữ sinh phần lớn là bĩu môi khinh thường, tất cả đều bày ra phong thái thanh cao ra vẻ không quan tâm.
Nguyên nhân khiến mọi người quay lại nhìn chính là một đôi nam thanh nữ tú sánh vai đi đến. Mỹ nữ kia vừa vào trường đã được danh hiệu hoa khôi giảng đường, tuy rằng mới lên lớp mười, nhưng dáng người phát dục như kia khiến cho nam sinh nhìn thấy liền chảy máu mũi, eo nhỏ chân dài, cặp mông cong lại cao. Hơn nữa mỹ nữ còn là con lai Trung-Anh, ngũ quan vừa có nét tinh xảo cẩn thận của Phương Đông lại có nét thâm thúy đầy khí chất của phương Tây. Mái tóc màu nâu cuộn sóng, quả thật là báu vật gợi cảm.
Cậu chính là hoa khôi giảng đường Ngân Đãng, Lục Hoa. Mà nam sinh bên cạnh cậu, chính là chủ tịch hội học sinh Nguyễn Ngưng, được các học sinh khác đặt biệt danh là Nguyễn công tử, nổi danh là mỹ nam tử nên rất được các nữ sinh hoan nghênh, có thể nói là tình nhân trong mộng của vô số người. Mà hai người này lại thành một đôi, thật khiến cho người ta không ganh tị mà cực kì hâm mộ.
Hoa khôi giảng đường tốt số không chỉ có bạn trai là chủ tịch hội học sinh, mà còn có anh hai siêu đẹp trai. Nhưng nghe nói người kia đã bắt đầu tiếp nhận xí nghiệp khổng lồ của gia tộc, cho nên không thường xuất hiện tại trường học, mà một chút này cũng không ảnh hưởng đến việc mọi người sùng bái mê muội hắn. Cho nên Lục Hoa được danh hiệu hoa khôi chính là được mọi người chân chính tặng cho.
Lục Hoa cùng Nguyễn Ngưng bị mọi người vây quanh đã sớm quen, đối với những trường hợp này chỉ có thể bình tĩnh ra cổng trường rồi lên xe rời đi.
Lên xe, Lục Hoa lập tức ngồi lên ghế, trên mặt hiện ra vẻ mệt mỏi. Nguyễn Ngưng nhìn cậu một cái, hỏi: "Lại không ngủ ngon sao?"
Lục Hoa lắc đầu, bất đắc dĩ nói, "Hằng đêm lại là cái loại mộng này, sao có thể ngủ ngon được? Nguyễn Ngưng.... Cảm giác kia rất chân thật, tựa như có người đặt tớ ở dưới thân, sờ ngực tớ, rồi hạ thể.... Có khi thô bạo, có khi lại rất ôn nhu, mặc kệ hắn làm gì với tớ, tớ cũng đều thấy thoải mái, thoải mái đến không muốn tỉnh lại. Cậu nói xem có phải tớ trời sinh dâm đãng, hạ lưu bại hoại hay không?"
Nguyễn Ngưng an ủi, vỗ vỗ bả vai Lục Hoa, "Cậu đừng tưởng tượng lung tung nữa, thời kì trưởng thành có dục vọng là điều bình thường. Tớ thấy cậu chắc là thiếu đàn ông, thật sự nên tìm một người bạn trai đi, súng thật đạn thật làm vài lần, chắc chắn sẽ tốt hơn."
Mặt Nguyễn Ngưng đầy nghiêm túc, Lục Hoa im lặng, có chút mất mát nói, "Làm sao có khả năng? Cậu cũng không phải không biết tâm tư của tớ, tuy hắn không có loại ý niệm này, nhưng tớ vẫn muốn vì hắn thủ thân như ngọc, có phải tớ rất ngu không?"
Đang nói chuyện, xe đã lái đến một khu biệt thự sang trọng, Nguyễn Ngưng khuyên nhủ: "Được rồi, đừng nghĩ đến chuyện phiền lòng kia nữa. Tớ cũng không phải không biết tâm tư của cậu, cậu yêu hắn đến vậy, người này không chừng cũng vụng trộm nghĩ đến cậu, chỉ là không dám nói ra thôi. Trở về ngủ một giấc thật tốt, đừng để bị bệnh."
Lục Hoa gật đầu, sau khi từ biệt bạn tốt, liền đi vào biệt thự không có một bóng người.
Căn biệt thự này rất đẹp, chỉ có hai tầng, bố trí hết sức tinh xảo. Đây là nơi anh hai Lục Dạ Hằng ở, cậu mượn cớ ba mẹ bận rộn công việc, trong nhà không có người nên cũng đi theo hắn rời ra ngoài. Ở đây không có người giúp việc, hoàn toàn là thế giới của hai người bọn họ. Hít một hơi thật sâu, Lục Hoa cảm giác trong mũi tràn ngập mùi hương của hai người họ xen lẫn vào nhau. Bí mật giữa hai chân không tự chủ được bèn chảy ra dâm thủy.
Lục Hoa nửa ngại ngùng nửa ảo não, vội vàng trở về phòng đem váy liền áo cùng nội y đều cởi hết rai, thân thể không có quần áo che đậy thật khiến người ta huyết mạch dâng trào. Đường cong nóng bỏng hoàn mỹ, làn da trắng nõn mịn màng đầy gợi cảm. Lục Hoa nằm trên giường, chậm rãi mở hai chân ra....
Làm cho người ta không thể kiềm chế được chính là phía dưới đại mỹ nữ lại có một tiểu côn thịt phấn phấn nộn nộn, ngượng ngùng giấu trong lớp lông mao. Tuy rằng không lớn, nhưng lại là thứ chỉ có con trai mới có. Phía dưới tiểu côn thịt lại là đóa hoa huyệt bí ẩn được cất giấu khéo léo, đồng dạng một màu hồng nhạt, mặt ngoài có chút ướt át được dâm thủy phủ lên, phảng phất tản ra dâm quang.
Không sai, Lục Hoa chính là một người song tính, bí mật này chỉ có người nhà cùng thanh mai trúc mã Nguyễn Ngưng biết. Bởi vì có cặp ngực to, nên lúc đến trường Lục Hoa thường giả làm con gái. Cậu không nhận thức thân thể mình có gì đáng xấu hổ, vẫn thuận theo tự nhiên lạc quan yêu đời, ngược lại cũng vui sướng vì có cặp ngực to.
Người song tính so với người bình thường mẫn cảm hơn rất nhiều, vừa phát dục, Lục Hoa liền có cảm giác trống rỗng, khát vọng được an ủi, nhưng vẫn cắn răng nhẫn nhịn để nó qua đi. Nhưng nửa năm gần đây, không hiểu vì sao, hầu như đêm nào cậu cũng có mộng xuân, trong mộng bị nam nhân hôn môi, sờ ngực..... Nam nhân tựa hồ còn liếm cả cúc huyệt cùng hoa huyệt... Để cậu ngậm đại côn thịt.
Mỗi đêm cậu đều cảm thấy chân thật đến đáng sợ, làm cậu chìm sâu trong giấc mộng, hận không thể ngủ mãi không tỉnh. Cũng từ đó về sau, tao huyệt thường chảy ra dâm thủy, nếu để một ngày quần lót chắc chắn sẽ ướt nhẹp. Có đôi khi cậu không chịu được, vào giữa trưa liền vụng trộm đến phòng nghỉ để đổi quần lót. Điều khiến cậu ảo não là, quần lót đã mất mấy cái, không biết là bị nam sinh nào có dâm ý hèn mọn lấy cắp. Vừa nghĩ đến có người lấy trộm quần lót của mình, thậm chí còn để quần lót của mình lên côn thịt xấu xí, cả người Lục Hoa liền khó chịu. Bất quá nếu như người kia mà làm như vậy.... Ô ô, làm sao có khả năng?
Lục Hoa dùng khăn lông nhẹ nhàng lau hạ thể, chịu đựng cơ thể trong cơn tình triều. Đúng lúc đó, bên ngoài cửa sổ vang lên tiếng còi ôtô, Lục Dạ Hằng đã về....