sing for you.

524 80 3
                                    

1.

lần đầu tiên lưu dương dương nghe thấy tiếng đàn là một chiều muộn trên đường về nhà.

người con trai điềm nhiên ngồi trên chiếc thùng gỗ cạnh một cột đèn gần ga tàu điện ngầm, từng ngón tay lướt trên dây đàn guitar cũ kỹ. mới chuyển tới một thành phố bận rộn thế này, đáng lý cậu có thể không để tâm và đi thẳng. thế nhưng, đôi mắt kia làm lưu dương dương phải sững lại.

ẩn dưới mái tóc nâu và hàng lông mày rậm là đôi mắt đen thẳm như bầu trời đêm, tưởng chừng chỉ một cái nhìn cũng có thể thấu cả tâm can cậu. giọng hát anh ta chẳng phải quá đặc biệt đâu, nhưng lại làm tim cậu phải đập mạnh. lời hát kể câu chuyện về chàng trai, một chàng trai đang chờ đợi một ai đó mà chính bản thân cũng còn mơ hồ.

2.

lần thứ hai, vẫn là cột đèn ấy, vẫn là người con trai ấy, vẫn là cây đàn guitar cũ kỹ ấy.

lúc này, dương dương đã biết người kia rồi. một ngày nọ, hai người bước ngược nhau qua cánh cửa tàu điện. chỉ một vài giây, nhưng đủ để cậu nghe thấy một người bạn đi cùng gọi anh là tiêu tuấn.

tiêu tuấn.. cái tên thật đẹp nhỉ? nhưng đáng buồn thay, dương dương vẫn chỉ đứng lẫn trong nhóm người dừng chân nghe anh đàn, im lặng ngắm nhìn anh mà chẳng thể cất lên câu chào.

thi thoảng, tiêu tuấn sẽ mỉm cười khi nhận thấy có ai đó dừng lại trước cây đàn của mình, trước lời ca của mình. anh vẫn hát bài hát buồn ấy, nhưng lần này, dương dương nhận ra, anh đang đợi ai đó.

3.

lần thứ ba, lưu dương dương nghe thấy tiếng đàn là một ngày trời rả rích mưa. lần này, anh trầm ngâm ôm cây đàn trong một góc ga tàu vắng vẻ. những đám mây xám xịt làm bầu trời dường như ảm đạm hẳn, nhưng làm sao tiếng mưa đập lộp độp bên ngoài lại trùng khớp với nhịp đập trái tim cậu đến thế?

dương dương tưởng chừng mình bị những ngón tay gầy của anh nhảy múa trên dây đàn hút hồn. cậu tưởng tượng ra cảnh mình tiếp cận tiêu tuấn, chìa một bàn tay và nở nụ cười thật tươi: "chào anh, em là lưu dương dương!", nhưng lại giữ khoảng cách.

cậu cố gắng im lặng hòa mình vào đám đông, không ngừng suy nghĩ về việc anh đang chờ đợi ai.

4.

lần thứ tư lưu dương dương nghe người kia chơi đàn là trong một căn phòng nhỏ của câu lạc bộ âm nhạc, hai người tình cờ thay lại gặp nhau.

tưởng chừng thời gian như ngừng lại khoảnh khắc thấy thân ảnh sơ mi trắng với cây đàn quen thuộc, và tim cậu lại lỡ một nhịp. kể từ ngày ấy, dương dương gặp được anh nhiều hơn, cũng đã biến viễn cảnh làm quen trong tưởng tượng nơi ga tàu thành sự thật. bài hát cậu cùng tiêu tuấn viết lời, kể lại rằng cuối cùng anh đã tìm thấy người mà mình đang chờ đợi.

5.

lần thứ năm, nơi ga tàu, lưu dương dương tiếp tục bước đi.

thứ tình cảm cậu cố gắng tự thuyết phục mình là ngưỡng mộ, là tôn trọng không lúc nào thôi bùng lên mỗi khi nhìn thấy anh. xốc lại ba lô tiếp tục bước khỏi, dương dương cố gắng lờ đi giai điệu du dương của tiếng đàn guitar, lờ đi giọng hát trầm trầm thoáng buồn sau lưng mặc cho trái tim mình nứt nẻ và cổ họng như thắt lại.

[xiaojun x yangyang] sing for you.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ