Chương 60

80 2 0
                                    

"Không chắc chắn, nhưng có điều xét về tướng mạo và võ công, rất giống như thông tin của chúng ta miêu tả." Tu Ngư Tắc nói, "Trong số chúng ta chưa từng có ai nhìn thấy Hạ Lan Huề. Nghe nói hắn vẫn sống ở phía Nam, đã mấy trăm năm không trở lại phía Bắc. Lần này trở về lại đi cùng với Kim Địch, ta đoán hắn ta đến giúp Kim Địch báo thù."

Trong lúc nhất thời, bảy tám người cùng nhảy ra tranh luận:

——"Hạ Lan Huề sao lại có thể đi cùng với Kim Địch? Không phải Sa Lan tộc đã bị Hồ đế trục xuất rồi sao? Kim Địch nên thù địch với Hạ Lan Huề mới đúng chứ."

——"Có trời mới biết Súc Long phố đã xảy ra chuyện gì!"

——"Sau Chân Vĩnh Chi Loạn, Hạ Lan Huề bị Hồ đế đuổi đi, bây giờ hắn ta lại liên thủ cùng với Kim Địch cũng là chuyện bình thường."

——"Mặc kệ kẻ đó có phải là Hạ Lan Huề hay không, ta nhất định phải thay tam ca, thất muội, hơn hai mươi mấy anh em báo thù!"

——"Hồ tộc ở Sa Lan vẫn còn sót lại một ít, lần này Kim Địch trở về có lẽ là muốn đánh đổ chúng ta, nhất định phải giết hắn!"

——"Phải bắt được Hạ Lan Huề!"

Rốt cuộc, người ngồi phía bên tay trái Tu Ngư Lượng, một người đàn ông hắng giọng, nói: "Trận này nhất định phải đánh, nhưng lên biên giới vẫn phải phòng thủ. Lão tam đã không còn, Tu Ngư Phong, sau này ngươi phải gánh trách nhiệm lớn lao này rồi."

Lời này vừa nói ra, cả gian phòng liền im lặng.

Rất nhiều người đều lộ ra vẻ mặt không phục. Xét về năng lực hay võ công, trong số những lang tộc còn lại, Tu Ngư Tắc là người xứng đáng kế thừa nhất. Trừ phi Tu Ngư Tắc chết mới tới phiên Tu Ngư Phong.

Người đàn ông vừa cất tiếng nói, vẻ mặt uy nghiêm, giống như là một người rất có địa vị trong tộc. Lời vừa nói ra khỏi miệng, lại không một ai dám phản đối.

Bì Bì biết cô chính là người lạ duy nhất trong phòng này, không muốn bị chú ý, cô vẫn luôn cuối đầu. Cô lén lút liếc nhìn Tu Ngư Lượng, thấy trên ngón tay trái có mang một chiếc nhẫn màu bạc, ở giữa là một hạt châu màu lam.

Tu Ngư Tắc bỗng nhiên trầm giọng nói: "Tam thúc, lời này của ngài không công bằng."

"Không công bằng ở đâu? Nói cho ta nghe xem?"

"Ta vì sao không thể thay tam ca tiếp nhận mang binh đi đánh trận?"

"Ngươi đánh cùng với ai?"

"Hồ tộc."

"Mẹ của ngươi là tộc gì?"

Tu Ngư Tắc bỗng nhiên thẳng lưng, trên trán nổi gân xanh, siết chặt nắm đấm. Tam thúc của anh ta lại làm như không thấy, cười lạnh một tiếng, tiếp tục nói: "Ngươi không cảm thấy mấy chuyện này có liên quan tới ngươi hay sao?"

"Nếu như ta có liên quan, ta căn bản sẽ không quản," Tu Ngư Tắc nhìn thẳng ông ta, gằn từng chữ nói, "Lại càng không đánh trọng thương Kim Địch."

Vạn Kiếp Yêu Em 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ