Chương 49: Phàm Linh Thảo

3.6K 276 10
                                    

Bảy ngày sau, Tạ Uẩn đúng hẹn đi vào Tư phủ.

Hôm nay Tạ thất công tử vẫn phong độ phiên phiên như cũ, không hề có sự uể oải do phải ngày đêm không ngủ để luyện dược.

Dương Tục vô cùng kinh ngạc, phải biết rằng, bảy ngày luyện chế một trăm bình dược tề, cho dù là hắn cũng sẽ mệt chết mệt sống. Làm sao thoạt nhìn Tạ dược sư lại có bộ dáng nhàn nhã như vậy được, liền buột miệng thốt ra: " Tạ dược sư, dược tề..."

Tạ Uẩn hơi mỉm cười, tung tung cái túi trữ vật, nói: " Đều ở đây"

Trừ yêu cầu giao một trăm lọ tráng dương tề ra, dược liệu còn thừa hắn dùng luyện chế thêm ba mươi tám bình nữa. Hơn nữa, trước đó vì làm thí nghiệm, hắn cũng luyện chế không ít tráng dương tề phẩm chất kém hơn một chút, trung phẩm 56 lọ, hạ phẩm 17 lọ, để ở nhà cũng vô dụng, liền dứt khoát mang đến toàn bộ luôn.

Nam nhân gật đầu, quay đầu nhìn về phía Dương Tục, ý bảo hắn kiểm tra phẩm chất dược tề.

Tạ Uẩn lấy ra một trăm bình dược tề, mỉm cười nháy nháy mắt với bọn họ, cười nói: ' đây là một trăm lọ tráng dương tề, dược liệu dư lại, ta còn luyện chế thêm một ít nữa, dược tề này..."

Tạ Uẩn cười đặc biệt có thâm ý, như là đang hỏi bọn họ có cần tráng dương không.

Sắc mặt nam nhân tối sầm lại, áp suất thấp trên người không tự giác phát ra.

Dương Tục đang thầm muốn mở miệng nói gì đó, nhưng nam nhân còn chưa nói cái gì, hắn cũng chỉ có thể nghẹn.

Tạ Uẩn ra vẻ như rất quen thuộc, choàng vai Dương dược sư, nói: " Chốc nữa ta sẽ cho ngươi hai bình, chúng ta là ai với ai nha, không cần so đo."

Trong bụng Dương Tục không hề muốn lấy món quà này, chỉ cảm thấy bộ dáng này của Tạ Uẩn vừa đáng khinh vừa xảo trá, từ trong miệng hắn nói ra sao nghe cứ như mình không được vậy, phải có tráng dương tề mới lên nổi.

Tạ Uẩn vội vàng cười nói: " Ai nha, ngươi khẩn trương như vậy làm gì, tình thú thôi mà, cũng đâu ai quy định chỉ cái kia mới được dùng."

Sắc mặt Dương Tục hòa hoãn, sắc mặt của nam nhân ngồi giữa phòng cũng dịu bớt.

Hai người lập tức liền trở nên thản nhiên hơn, lời này của Tạ Uẩn đã nói trúng tâm khảm của bọn họ, nam nhân mà, ai mà chẳng thích tình thú. Vì thế, đối với cái bộ dáng có thâm ý khác của Tạ Uẩn, bọn họ cũng bắt đầu cảm thấy thuận mắt hơn.

Trong lòng Tạ Uẩn thì khịt mũi coi thường, hai tên này đúng là khẩu thị tâm phi, rõ ràng khoái muốn chết, mà ngoài miệng cứ ghét bỏ rồi chối đây chối đẩy, giống y như đàn bà.

Tư Dật nín cười mà mặt mũi đỏ bừng, muốn cười nhưng không dám cười, nhịn đến nỗi đau cả bụng.

Dương Tục rất nhanh thì kiểm tra xong dược tề, gật đầu với nam nhân.

Nam nhân thực sảng khoái thanh toán cho Tạ Uẩn, mang theo thị vệ sấm rền gió cuốn nhanh chóng rời khỏi Tư phủ. Từ đầu chí cuối, nam nhân không hề để lại tên họ, trừ lúc Dương Tục giới thiệu có để lộ ra vài câu, nam nhân kia là thủ lĩnh Long Lân Vệ của Dương gia ở phủ thành, còn lại, Tạ Uẩn và tư dật không hề hay biết gì cả.

| Đam Mỹ | XUYÊN VIỆT CHI BỒI THỰC SƯ ( EDIT)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ