1/4/2019

8 1 0
                                    

Chỉ muốn tâm sự với chính mình một chút thôi.
Khi bé cứ nghĩ tiền ko là gì lớn lên mới biết ko có tiền thiếu thốn đủ đường. Mà kiếm được tiền cũng thật khó, mà kiếm được tiền từ cái ngành mà mình học còn khó và gian nan hơn.
Dược - cái ngành mà nhìn vào ai cũng nói nhàn hạ lương cao. trước đây bố mẹ cũng nói vậy. Sai lầm, cực kì sai lầm. Học thì vất suốt ngày cầy quốc với mấy cuốn giáo trình dầy cộp nào là y học, dược lý, bào chế, kiểm nghiệm khó nhằn nhất là hóa phân tích, hóa dược... Nhưng học xong ra trường có cái gì đâu chữ thầy chả thầy, ra quầy lại cắp sách vở đi học lại từ đầu. Đấy là câu chuyện của trường, còn câu chuyện thực tập và đi làm nó mới khủng khiếp.
Đi học việc đầu tiên ở quầy có biết gì đâu chủ yếu toàn bán thẻ đt và khẩu trang, sáng đi học việc chiều đến trường được hơn tháng chán quá nghỉ. Bắt đầu đi làm thêm kiếm tiền được gần 1 năm thì cũng nghỉ.
Lần thứ 2 đi học việc, mới đầu mở hết thuốc ra ghi ghi chép chép các kiểu cuối cùng cũng chả nhớ gì, thuốc cũng chả được bán đâu suốt ngày "em sắp lại thuốc nhé" "em lau tủ đi bửn quá" "một cô trông cháu, 1 cô phụ bán nhé" thử nghĩ xem một trong hai đứa đứa nào chịu trông "cháu" trong khi cả 2 đến đó là để học việc xong rồi lại chê đứa này chậm đứa kia nhanh... Sáng trên trường, chiều đi đến nhà thuốc học việc cả về là gần 30km đi bằng xe điện mỗi ngày chủ cho 5k gửi xe, cứ vậy kéo dài được 2 tháng lại nghỉ và cũng ko làm gì nữa chỉ đi học và ở phòng.
Lần thứ 3,cũng ko khá hơn chút nào cả. Trường cho 1 tháng tự đi thực tập để làm báo cáo tốt nghiệp, tôi chọn về quê và xin vào thực tập ở quầy thuốc cổng bệnh viện tỉnh cách nhà 10km mất tầm 15-20 phút xe máy. Mới đầu sáng 7h đi làm 11h30 về. Chiều 1ruoi đến hơn 4h, tối lại cày báo cáo. Kết thúc 1 tháng vừa đi thực tập và cũng hoàn thành xong báo cáo ( thân mình lo không xong lại còn tìm kiếm tài liệu báo báo giúp 1 câu cảm ơn ko có lại còn bị nói). Trường cho 2 tuần để ôn thi tốt nghiệp và tôi nghỉ ở quầy, kết quả là thi tốt nghiệp điểm cũng ok. Xong tốt nghiệp lại về quầy xin học tiếp cho cứng rồi ra tết xin chỗ khác làm. Thời gian vẫn y như lúc đi thực tập có điều là làm từ 8h kém đến 5h chiều trưa cũng ko về nữa. Mệt không? - có. Nản không? - cực kỉ nẳn. Sao không nghỉ? Nghỉ à, muốn nghỉ lắm chứ. Thử hỏi có đi làm như ooxxin lau thuốc lau tủ, thời gian đứng còn nhiều hơn ngồi đã vậy một nghìn cũng không được, nói học việc nhưng cũng làm hết 28 tết mới nghỉ. Tưởng là mình ở đó được 3 tháng làm ko lương chắc tết cũng được thưởng hay được quà gì đó, cuối cùng thì sao "mai em nghỉ à - vâng, sao thế chị" " ko có gì chị hỏi thế thôi, mà mùng 2,3 tết rảnh thì lên bán mới chị ko sợ đông- để e xem thế nào" người khác trong TH như này có lên ko? tôi thì không mấy tháng ko lương tết ko cho đồng ko được một gói quà... Vậy thì nghỉ, em cũng biết mệt chứ chị. Tết xong , dự định là làm hết tháng 1 âm thì nghỉ, đi đại hội mùa xuân về chủ bảo sang tháng 3 e bắt đầu làm chính cho chị lương là 2.000.000 + 600.000 tiền ăn là 2tr6 làm từ 4h -10h " Tính ra là học việc không lương ở đây cũng phải 4 tháng, 4 tháng không một đồng lương. từ hôm chủ nói còn nửa tháng nữa mới sang tháng 3 thế mà ngày nào cũng đi từ 2h đến 10h tối, chiều có ng bán cùng từ 4h-10h là đứng bán 1mk với lý do "đợt này chị bận em bán cho chị đứng 1 mk cho quen" thì mình cũng chỉ biết vâng thôi. 2 tuần đấy mệt thật sự mày ạ, ăn uống thất thường làm về muộn, con gái mà đi 10 km về đường thì vắng bố mẹ anh chị cũng ko an tâm hơn nữa đi làm lại chẳng kiếm được tiền. Thế là ai cũng khuyên bỏ đi, bố xin cho công việc khác không liên quan đến Dược lương được gấp đôi lương quầy là tháng đầu là 4trieu 5 tháng nghỉ 2 ngày làm giờ hành chính mà lại gần nhà. Học hành vất vả ra bỏ dở cũng tiếc chứ với lại cũng muốn có cái quầy thuốc về sau nên mới ko muốn bỏ. Suy nghĩ nghiều và áp lực tôi sút gần 2kg, nhũng nhằng hơn 1 tuần cuối cùng m.n cũng bảo "uh thì thôi làm lấy kinh nghiệm vậy"
Tháng 3 cũng đến tôi làm chính thức được vài ngày, chủ lại nói ý kiểu như nhận mình làm sớm quá, giờ họ rảnh... Cái cảm giác lúc đấy thấy mình ngu vô cùng lúc họ bận mình giúp cũng chả nói năng gì vậy mà còn nói như vậy.
Trước kia còn thực tập đến vẫn lau tủ quét các kiểu... Đời ko như mơ từ hôm làm chính suốt ngày em phải thế này, em phải thế kia, lau dọn thì ko nói làm gì vì thường xuyên rồi còn cắt liều thì mỗi người dùng một phắc đồ khác nhau chứ làm sao mà em giống chị y hệt được mà trong khi lúc chị cắt thế này lúc chị cắt thế kia. Ví dụ như tôi cắt liều thuốc ho thường đtri là 3-5 ngày họ mua 2 ngày tôi cắt 2 ng về uống người ta thấy đỡ quay lại mua nhưng tôi không có đó, đến chủ bảo "nay có bà hôm nọ e cắt thuốc cho bà, bà quay lại- sao thế chị bà ý bảo sao, em ko nhớ mặt" "uh cắt nặng, cũng ko nặng- bà ý bảo vậy á chị" rồi mở sổ ra chỉ "đừng cắt thế này, cho cái này...- em thấy liều bình thường mà" rồi tôi cũng vâng lần sau em đổi. Hôm sau bà đó ra mua kim bướm vì đang có ng ở viện bà ý bảo "hôm nọ m cắt cô 2 ngày thuốc về uống đỡ nên hqua ra mua nhưng m ko có đây cô khác bán.... "" rồi đứng nói chuyện nói linh tinh. Vậy đó lúc nói nặng lúc nói nhẹ, là phắc đồ thì cũng là kháng sinh, chống viêm, dị ứng h1,giảm ho, long đờm chỉ là khác thuốc chị cắt thôi mà liều như vậy là bình thường rồi chứ nặng gì. Áp lực quá, tôi lại ốm có lẽ do ăn uống thất thường và giờ giấc không hợp lý. Ốm 1 tuần rời, tôi có 2 ngày nghỉ chưa nghỉ ốm xin nghỉ thì chủ lại bận ko được nghỉ, đuối quá phải nhờ chị ca sáng làm hộ, vừa ốm vừa đi làm lại sút cân. Không hỏi thăm thôi lại bảo từ giờ đi làm sớm 1 tiếng lương thì k thêm, chắc do từ đợt thực tập đến tận lúc làm chính họ bảo gì tôi cũng làm theo thành ra vậy. Chịu em cũng biết mệt chứ, trả lời luôn "giờ đó em ko đi được".
Có nhiều hôm khách mua có những người già lớn tuổi hay trung trung nhìn họ có vẻ nhưng cũng ko phải người có điều kiện nên cắt liều tôi chọn những loại thuốc rẻ hơn và tính giá ko cao hơn là mấy nhưng vẫn có lãi (có những người ko biết cứ nghĩ thuốc đắt nới là thuốc tốt.sai rồi) chủ xem sổ, thấy tính giá thấp lại...
Thuốc nhiều vô kể, đâu phải cứ học Dược là cái gì cũng biết đâu hoạt chất thì chỉ có 1 nhưng biệt dược của nó thì có đến hàng trăm tên, hàng trăm nhà sx khác nhau. Có những hôm khách vào đọc những loại thuốc những cái tên mà mình chưa nghe bao giờ, có những người thì đọc thì sai tên phải hỏi dùng nó chữa bệnh gì để xem mình có không hoặc tương tự tư vấn người hiểu không sao có người ko khéo là bị chửi ngay, rồi có những khách mình chưa kịp nghe hết họ nói nói gì đã bị chửi rồi, hôm nào vớ phải ông say say vào không gì là chửi luôn "mày đ biết gì, nghỉ mẹ đi, ngu như chó"... trong khi đó mình có sai gì đâu chứ... Có cơ hội nhưng tôi không biết chọn lựa, tất cả những gì biết là đều tự học mót của các chị bán hàng qua chỗ thực tập, thấy họ bân cắt liều nhìn rồi tự ghi lại...
Bao nhiêu lần tôi muốn bỏ vì stress và áp lực nhưng vì đồng tiền, vì cái nghề, vì cái gọi là tương lai, tôi mệt với chính những gì tôi đang cố gắng.
Đúng là có những người giàu thì ken, nghèo thì phung. Tháng lương đầu tiên, nói ít - rất đúng. Nếu có thể chọn lại tôi sẽ không bao giờ chọn Dược, sẽ can đảm hơn để có thể tự quyết định cái ngành mà mình thích

My storyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ