5.

432 60 4
                                    

Trở về thành phố, đặt chân xuống trước cổng ký túc xá, Phác Xán Liệt mới nhận ra một điều.

"Sao cậu lại theo tôi tới đây?"

Hắn không tự chủ nhìn xung quanh, cố gắng tìm kiếm ánh mắt lạ lùng đến từ người qua đường. Nhưng mà điều bất thường chính là mọi người đều vô cùng bình thường. Thậm chí bạn của Phác Xán Liệt đi ngang qua cũng chỉ chào hỏi hắn, không để ý đến Biên Bá Hiền ngoại hình đầy kì lạ bên cạnh.

Biên Bá Hiền bên cạnh tủi thân tiến đến nắm lấy góc áo hắn, đôi mắt be bé rũ xuống đầy tội nghiệp.

"Anh Xán Liệt, người ta không có chỗ ở, vừa đói, vừa lạnh. Anh Xán Liệt thương người ta một chút đi nha~"

Phác Xán Liệt sởn da gà thầm nghĩ, cậu đừng có đùa, với cái lệ khí ngút trời này mà ra khu nghĩa địa chắc cũng được tôn xưng đại ca ma giới rồi ấy chứ, cái vẻ tội nghiệp này nghĩ mà lừa được ai hả?

Biên Bá Hiền cúi gằm mặt hơn nữa, bàn tay trắng nõn nắm chặt góc áo Phác Xán Liệt, y chẳng nói lời nào. Hắn còn nhìn thấy hình như Biên Bá Hiền còn đang mờ dần đi, tựa như một hồn ma, vừa đáng thương, vừa khiến Phác Xán Liệt sợ muốn hót luôn.

Phác Xán Liệt hít một hơi sâu, lấy hết dũng khí từ thời cha sinh mẹ đẻ đến giờ ... mặc kệ Biên Bá Hiền nắm tay mình mà dẫn y bước vào kí túc xá.

Được rồi, Phác Xán Liệt tình nguyện bị lừa.

Hắn đi qua cửa kí túc xá mà cảm thấy bước chân run rẩy, liếc qua phía bác quản túc nở nụ cười thân thiện. Bác cũng mỉm cười lại với hắn như mọi ngày, dường như không cảm nhận thấy Biên Bá Hiền bên cạnh hắn.

Phác Xán Liệt hơi sợ hãi, cảm giác như mình đang mắc bệnh hoang tưởng thì phải, nhưng mà vừa rồi Ngô Thế Huân, kể cả cha Ngô cũng nhìn thấy Biên Bá Hiền. Hắn không thể nào bị ảo tưởng được.

"Mọi người không nhìn thấy cậu à?"

Biên Bá Hiền gật đầu ngay tắp lự, quay sang nhìn hắn có điểm do dự.

"Ừm... nhìn em hơi lạ... khác với người ta... Trông có vẻ...không hợp thời đại này lắm..."

Phác Xán Liệt hơi hé miệng, khẽ "ồ" lên một tiếng.

Hừm, lệ quỷ vậy mà cũng biết để ý đến thời trang à...

Bước vào phòng ký túc, Biên Bá Hiền thích thú nhảy nhót một hồi, để lại Phác Xán Liệt phía bên kia thật nhiều tâm sự.

Hắn thở phào thở phào nhẹ nhõm, bạn cùng phòng hôm nay thông báo ở dưới quê có việc mấy hôm, cho nên tạm thời mới có thể để tiểu quỷ kia ở đây.

Còn về việc bạn cùng phòng sau này tra hỏi, hắn tạm thời không muốn suy nghĩ. Đương nhiên, biện pháp để Biên Bá Hiền tàng hình là một giải pháp hay, nhưng để người ta thấy hắn cứ làm gì đó với không khí thì có khi còn kỳ lạ hơn là hắn nhảy ra một người em họ hàng xa.

Nhìn đồng hồ đã là hơn tám giờ rồi, Phác Xán Liệt quyết định gọi chút đồ ăn rồi tắm rửa. Biên Bá Hiền dường như cảm thấy mọi thứ xung quanh đều mới lạ, cứ há hốc mồm ngắm nghía xung quanh.

[ChanBaek][Shortfic] Anh đẹp trai, mộ này không thể trộm!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ