Chap 21: Tĩnh lặng

29 4 0
                                    

Thức dậy vào một buổi sáng còn đẫm hơi sương, Jungkook theo bản năng co người lại trước cái lạnh khắt nghiệt của thời tiết. Dẫu biết rằng thời gian đã trôi qua khỏi cuộc đời cậu vô cùng chóng vánh, nhưng Jungkook vẫn không thể tập được thói quen sống thiếu đi một người chăm sóc, yêu thương. Có lẽ, Taehyung đã để lại trong lòng cậu một khoảng trống quá lớn khiến cho cậu dù có cố gắng thế nào cũng không thể lấp đầy.

Jungkook cũng từng nghĩ, cũng từng chứ, rằng liệu cậu cứ buông bỏ, liệu cậu cứ để cuộc sống của mình thiếu đi anh như một điều sắp đặt hiển nhiên thì cậu có thể tiếp tục con đường của mình hay không. Cậu có thể cưới vợ, sinh con và có một cuộc sống bình thường như bất cứ ai hay không.

Cậu từng nghĩ điều này hàng trăm lần, hàng nghìn lần, mãi cho tới khi bản thân mệt nhoài vì guồng quay công việc và cuộc sống, những suy nghĩ mông lung không có thời gian phát triển khiến cậu chỉ có thể đi theo một phương hướng định sẵn từ bao nhiêu năm nay. Đó là chiếm đoạt lấy anh.

Jungkook thực ra, cũng đâu muốn làm người xấu.

Cậu từ nhỏ đã không được nhận tình cảm yêu thương đầy đủ, lớn lên trong sự ghẻ lạnh của cha và họ hàng xung quanh. Lấy hết bao nhiêu can đảm cùng sự tin tưởng cũng không thể gọi người sinh ra mình một tiếng mẹ vì suy nghĩ thù hận bị nhồi nhét vào đại não, tâm can.

Năm 16 tuổi tận mắt chứng kiến mẹ bị các trưởng bối trong nhà phế xuống khỏi chiếc ghế đứng đầu tập đoàn, cậu cũng chỉ có thể cường ngạnh bên cạnh bà bảo vệ người khỏi những lời dèm pha từ chính những người thân bà một lòng kiên định tin yêu.

Năm 17 tuổi, cậu quỳ dưới ánh trăng tròn, vai và người đều là máu cùng những vết dao chém chồng chất. Cậu đã đỡ tất cả cho mẹ, chỉ để bà có đủ sức nói với cậu vài lời từ biệt cuối cùng. Điều hối hận nhất của cậu vào giây phút đó chính là đã không tận tâm gọi bà một tiếng thân sinh.

Đêm hôm đó, tuyết trắng phả ra làn hơi lạnh, màu sắc thuần khiết nhất rốt cuộc cũng bị nhuốm đi vô số những mảng đau thương.

Jungkook đã sống với một trái tim tan vỡ như thế, cậu cũng muốn quên đi, cũng muốn làm lại cuộc đời mình nhưng gánh nặng về việc phải giành lại công sức của mẹ mình, gánh nặng về việc phải trả thù người cha dượng dường như đã đánh chiếm mọi mục đích trong tương lai, xoay chuyển cậu phải sống một cuộc sống đầy hận thù và thủ đoạn suốt từng ấy thời gian.

Trước khi gặp Taehyung, cậu chưa bao giờ thực sự vui vẻ, cũng chưa bao giờ nhận được sự chăm sóc yêu thương. Taehyung đã cho cậu tất cả những gì mà cuộc sống miễn cưỡng của cậu còn thiếu. Không phải là những giọt máu đổ ra trên đao kiếm, không phải là những vết bầm trên khóe miệng mãi không thể lành mà là tình yêu, sự sống của một con người.

Taehyung kéo rèm che đi những ánh nắng quấy rầy giấc ngủ của cậu.

Taehyung điều chỉnh điều hòa nhiệt độ trong phòng để thân thể dễ nhiễm bệnh của cậu không bị đau.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Apr 03, 2020 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[Fanfic][VKook] Tình yêu của hồn maNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ