"Diệp Tịch tỉnh rồi."
"A... Diệp Tịch vẫn đẹp trai như vậy."
"Diệp Tịch có quan hệ với cô gái kia như thế nào... Hắn đang ôm cô ta, sao hắn có thể ôm cô ta chứ..."
"Nếu tôi cũng được ôm như thế thì tốt rồi."
Có không ít nữ sinh trong đám người, lúc này nhìn thấy Diệp Tịch đến, đều lộ ra vẻ mặt si mê.
Những người còn lại cũng châu đầu ghé tai, đại đa số đều nói về Diệp Tịch.
Diệp Tịch xảy ra tai nạn xe cộ, hôn mê không tỉnh, cũng không phải bí mật gì.
Ông lão biểu tình khó coi: "Vị này là... Tiểu Tịch?"
"Bạn gái tôi." Khoé miệng Diệp Tịch mang theo nụ cười, nhưng trong con ngươi lại là một mảnh lạnh lẽo: "Ông nội bắt nạt darling của tôi rồi?"
Ông lão: "..."
Ai bắt nạt cô ta!
Hắn chỉ thấy cô ta bắt nạt cháu gái mình thôi!
"Bọn họ có chỗ nào có thể bắt nạt em." Minh Thù nói: "Nói em bắt nạt bọn họ còn được."
Diệp Tịch rũ mắt, cười càng tươi hơn: "Ừm, darling là mạnh nhất!"
Đám người: "..."
Bọn họ sống tới bây giờ chưa từng nghe thấy, có người có thể thốt ra câu nói này một cách thản nhiên như vậy.
Mấu chốt là Diệp Tịch còn phụ họa theo...
Phụ họa cái quỷ ấy!
Bọn họ chỉ thấy tam quan (1) mình sắp vỡ rồi.
(1): Bao gồm nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan.
Diệp Văn Ký lấy tay để bên môi, ho nhẹ một tiếng: "Được rồi, nếu là hiểu lầm, nói ra là xong, không nên tổn thương hòa khí, đều là người một nhà, tuổi Đồng Đồng cũng không còn nhỏ, đừng tùy hứng nữa."
Đám người: "..."
Sao lại là hiểu lầm, hoàn toàn không phải hiểu lầm đâu được không?
Đối với Diệp Văn Ký trợn mắt nói dối, đám người ngoại trừ phun tào trong lòng, thì cũng chả dám nói gì.
Mọi người hướng ánh mắt về phía ông lão.
Nhưng phải khiến bọn họ thất vọng rồi, ông lão cũng không tiếp tục làm ầm lên nữa, chỉ hơi bất thiện trừng Minh Thù thôi.
Câu nói sau cùng của Diệp Văn Ký kia, rõ ràng là cảnh cáo, hắn không thể nào nghe không hiểu.
Diệp Đồng có vẻ không phục, nghĩ phải tranh luận mấy câu vì mình, nhưng lại bị ông lão níu lại, hai người trước sau rời khỏi đại sảnh.
"Được rồi, mọi người đến chơi vui vẻ." Diệp Văn Ký lên tiếng.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, ngại Diệp Văn Ký nên tản ra ai làm việc nấy, thấp giọng trò chuyện.
Diệp Văn Ký: "Giáng Tuyết tiểu thư, chiêu đãi không chu toàn, mong cô rộng lòng tha thứ."
Minh Thù: "Tôi sẽ tận lực."

BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit/Drop] Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích!
RomanceNguyên tác: Mặc Linh. Tình trạng bản gốc: Hoàn. Tình trạng bản edit: Đang lết... [Mình edit từ chương 1219, chương 1 đến 1218 đã có nhà edit.] Edit: Ethyl. Văn án: Trùm boss sắp biến thành một người phụ nữ điên dại, các nhân vật chính xuyên không và...