Chương 19: Giết Chết Hắn Đi

3.1K 336 92
                                    

"Đau đau...", Tsuna nhăn mày rên rỉ, giờ đây cả người hắn đều ê ẩm không có chỗ nào được coi là lành lặn cả. Thậm chí nơi vết thương chảy máu kia bởi vì không được xử lí kịp thời nên thành mủ, trông khá là đáng sợ.

"Tiểu quỷ, ngươi đừng kêu đau nhiều như vậy. Ngươi bảo đi ra ngoài một lát thôi mà về nhà đã thành cái dạng này rồi.", Squalo một bên càu nhàu, một bên chữa thương cho Tsuna. Nhìn Tsuna bị thương thành như thế này hắn cũng đau lòng vô cùng.

"Nhưng nó thực sự rất đau.", Tsuna lầm bầm.

"Rác rưởi nếu biết đau thì khi ra ngoài đừng có gây chuyện.", Xanxus khó chịu lên tiếng, nhưng một bên vẫn cẩn thận băng bó vết thương trên đầu cho hắn. Nói thật ra Xanxus cũng là một tên ngạo kiều bên trong thì lo lắng, bên ngoài vẫn làm một bộ mặt lạnh lùng rồi cho thêm vài câu châm chọc.

Tsuna bị nói như vậy thì làm một bộ mặt u oán, trong lòng thầm chuốc hết mọi thù hận lên đầu Hibari. Rảnh rỗi không có chuyện gì làm kiếm hắn đánh nhau làm gì? Để rồi hắn thương tích đầy mình về nhà rồi bị nói này nói nọ không thể phản bác.

"Nhưng do tên Hibari kia kiếm chuyện trước, ta đâu có sai."

Câu nói đó thành công thu hút chú ý của nhóm người. Nhiệt độ trong căn phòng bỗng giảm đi rõ rệt.

"Này các ngươi đừng có làm chuyện gì dại dột đấy.", không phải hắn lo nhóm người này bị thương thứ hắn lo là cái Namimori này thành bình địa.

"Juudaime, người đừng lo ta sẽ không làm điều gì dại dột đâu.", vậy ngươi một bên bẻ tay răng rắc, một bên cầm đống bom ra chỉ để trưng bày hả?!

"Ha ha Tsuna mình nhất định không làm gì đâu.", nó sẽ đáng tin hơn nếu ngươi không làm một bộ cầm kiếm trên tay sát khí đằng đằng như vậy.

"Kufufu~ Kufufu~~", nụ cười đó đã quá sởn gai ốc rồi và làm ơn Mukuro ngươi đừng có dạy hư Chrome như thế nữa. Chrome đã đủ hắc lắm rồi.

"......", onii-chan...anh không cần im lặng đến mức rợn người như vậy, hơn nữa anh đang cuốn chặt lại dải băng trên tay mình làm gì vậy?

Còn nữa Lambo, Fran, Belphegor mấy người tự nhiên chụm lại bàn bạc to nhỏ cái gì? Dù vậy cũng đâu cần cười đến mức nguy hiểm đến thế.

Tsuna khóc ròng không ra nước mắt, may là mấy người kia còn bình thường, chưa làm ra hành động gì bất thường. Thực ra Tsuna lo lắng dư thừa rồi, chính những kẻ không nói gì mới là kẻ nguy hiểm nhất. Ai biết được trong đầu bọn họ đang tính toán điều gì, tựa như Spanner có khi hắn đang suy tính chế tạo mấy quả bom rồi ném vào từng nhà cũng nên.

Tuy nhiên có một điều làm Tsuna khó hiểu là dáng vẻ trầm mặc nãy giờ của Reborn cũng như Byakuran. Quá mức trầm mặc đến cả hắn cũng không biết bọn họ đang suy nghĩ điều gì, chỉ là khí tức u ám đến cổ quái của cả hai làm hắn có một linh cảm chẳng lành. Rốt cuộc hai người này đang ẩn dấu hắn tính toán điều gì? Chẳng lẽ liên quan đến hắn nên trực giác mới báo động mạnh đến như vậy?

Tsuna hắn không biết và hắn cũng chẳng suy đoán nổi, hai người này luôn làm hắn nhìn không thấu. Chính vì điều này mà trong lòng Tsuna hiện tại khá là khó chịu.

(KHR)(All27) Ảo MộngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ