Chương 16

121 5 0
                                    

Dương Quá và Võ Tu Văn đi theo Tôn bà bà tiến vào Cổ Mộ, trên đường đi không có chút ánh sáng nào, đi quanh co đông rẽ tây rẽ một hồi lâu, Tôn bà bà mới đẩy một cánh cửa đá nặng nề ra. Nhất thời ánh sáng hiện lên, Võ Tu Văn giơ tay che bớt ánh sáng bất thình lình xuất hiện kia, dần thích ứng rồi mới đi vào với Dương Quá.

Trong phòng, một nữ tử xinh đẹp tuyệt trần, một thân bạch y, không ai khác, chính là Tiểu Long Nữ. Trong phòng thực trống trải, không bày biện gì cả, trên tường chỉ treo hai bức họa hai bên. Trên bức tường phía tây, trong tranh là hai cô nương, một người chừng hai mươi bốn, hai lăm tuổi, đang nhìn vào gương trang điểm, còn người kia là nha hoàn, khoảng mười bốn, mười lăm tuổi, trong tay đang cầm chậu nước, đứng ở một bên hầu hạ. Dung mạo của nữ tử lớn tuổi trong tranh cực kì đẹp, đôi mi thanh tú, nhưng giữa lông mày dường như ẩn hiện sát khí, khiến cho người ta không khỏi sinh tâm kính sợ. Trên bức tường phía đông, trong tranh là một đạo nhân dáng người cao ráo, trên lưng đeo trường kiếm, ngón trỏ tay phải chỉ về hướng đông bắc, do quay lưng lại phía trước nên không rõ diện mạo.

Võ Tu Văn vừa nhìn liền biết hai người trong bức họa kia chính là tổ sư của phái Cổ Mộ, Lâm Triều Anh và tổ sư của Toàn Chân giáo, Vương Trùng Dương, chẳng qua là y không biết tại sao Tiểu Long Nữ lại đưa mình và Dương Quá tới nơi này, không phải nói là không thu hai người bọn họ làm đồ đệ sao, vậy còn đưa tới nơi này làm gì?!

"Tuy các ngươi không phải là đệ tử phái Cổ Mộ, nhưng ta đã đồng ý dạy võ công cho các ngươi, cho nên các ngươi phải biết tổ sư phái Cổ Mộ của ta là ai." Nói xong, nàng chỉ vào nữ tử lớn tuổi và nha hoàn kia, nói: "Hai vị này là Tổ Sư Bà Bà và sư phụ ta, các ngươi dập đầu đi."

Dương Quá và Võ Tu Văn đều quỳ xuống dập đầu, Tiểu Long Nữ chờ bọn họ đứng dậy, mới chỉ sang bức hoạ bên kia nói: "Bây giờ thì, phun nước bọt vào tên đạo nhân kia."

"Đây là ai? Tại sao phải phun nước bọt vào hắn?" Dương Quá mở miệng hỏi.

"Đây là giáo chủ Toàn Chân giáo, Vương Trùng Dương, phái Cổ Mộ của ta có một quy củ, đã bái Tổ Sư Bà Bà xong, phải phun nước bọt vào hắn. Tuy các ngươi không phải là đệ tử chính thức của ta, nhưng một khi muốn học võ công phái Cổ Mộ, cũng nên tuân thủ quy củ này mới được." Tiểu Long Nữ chậm rãi nói.

Dương Quá hưng phấn ra sức phun vài ngụm nước bọt vào vị đạo sĩ trong bức họa kia, như là chưa hả giận mà phun tiếp vài cái nữa, cho đến khi Võ Tu Văn dở khóc dở cười kéo hắn ra, hắn mới dừng lại. Ấn tượng của hắn đối với Toàn Chân giáo vì Triệu Chí Kính mà trở nên nát bét, thập phần căm hận, lúc này nghe được quy củ này, chỉ cảm thấy vô cùng tuyệt vời. Quả thực chỉ ước gì thêm phần giẫm lên thì còn tốt hơn nữa.

"Văn nhi, ngươi đừng ngăn ta, ta muốn phun thêm, ngươi cũng qua phun đi." Dương Quá nhìn Võ Tu Văn kéo mình, rồi nhìn bức họa kia oán hận nói, giống như người kia là Triệu Chí Kính vậy.

Võ Tu Văn không để ý tới hắn, nhẹ nhàng đi tới bức hoạ, phun một ngụm nước bọt, sau đó nhìn về phía Tiểu Long Nữ. Tiểu Long Nữ gật đầu mở miệng nói: "Ta chỉ dạy các ngươi võ công, cũng không tính là sư phụ của các ngươi, cho nên lễ bái sư với khấu đầu gì đó, đều không cần. Nhưng nếu về sau các ngươi dùng võ công phái Cổ Mộ làm chuyện xấu, ta nhất định sẽ giáo huấn các ngươi, rõ chưa?" Khẩu khí câu cuối trở nên nghiêm nghị.

Thần điêu chi văn quá thị phi - Y TỳNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ