Chương 1

654 16 0
                                    

"Cô bé này lớn lên thật không tồi, tám phần là vẫn còn nguyên, anh em mình hôm nay có phúc rồi."
Trong lúc mơ mơ màng màng, Park hoàng hậu nghe được giọng nói của một người đàn ông xa lạ bên tai, mí mắt nàng nặng nề muốn mở to lại không mở được.
"Bạn trai cô ta là cái thứ gì? Nếu anh có một cô bạn gái xinh đẹp như vậy, anh liều mạng cũng sẽ bảo vệ cô ấy chu toàn."
"Anh...nếu không để em tới trước?"
Sau đó, Park hoàng hậu cảm thấy có một bàn tay duỗi về phía ngực của nàng. Nàng phản xạ có điều kiện bắt lấy cái tay kia. Đồng thời nhanh chóng nhấc chân, nhắm cái tay kia bổ xuống.
"Răng rắc"
Dường như có âm thanh thứ gì đó đứt gãy vang lên, tiếp theo là một tiếng kêu thảm thiết.
"A A A cánh tay của tôi gãy rồi A A A"
Park hoàng hậu lúc này mới mở mắt ra.

Hiện tại nàng đang ở trong một con hẻm yên tĩnh, trước mặt nàng có hai người đàn ông ăn mặc vô cùng kỳ quái. Một người trong số họ vừa bị nàng đánh gãy tay, một người khác dường như không có phản ứng, ngây ngốc tại chỗ.
Đây là tình huống gì? Nàng nhớ rõ chính mình đang ngủ trưa trong cung, như thế nào lại ở tại nơi này? Hơn nữa chỗ này là chỗ nào? Tại sao những người nơi này lại kỳ quái như vậy?
Người đàn ông đang ôm cánh tay bị gãy của mình, vừa hô đau vừa kêu: "Anh, giết người đàn bà này...ai da"
Người đàn ông được gọi là anh hét lớn một tiếng, vung nắm đấm lao về phía Park hoàng hậu, trong mồm còn mắng: "Mày, con ** này, dám đả thương anh em tao, ông đây giết chết mày."
Park hoàng hậu đến nhìn cũng lười nhìn hắn một cái, tuỳ tiện nhấc một chân, hung hăng đá vào cằm hắn ta.
"Răng rắc"
Giống như lại có một thứ gì đó bị gãy.
"A A A A"
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng  bầu trời đêm.

Cha của Park hoàng hậu là trấn quốc đại nguyên soái, nàng theo cha tập võ từ nhỏ, võ công lúc ấy so với một vị tướng quân cũng không thấp hơn.

Hơn nữa hậu cung thường có người ám toán nàng, tốc độ phản ứng của nàng cũng cực kì nhanh. Đối phó với hai tên lưu manh hoàn toàn không phí sức lực.

Chỉ là nhất thời nàng không có thích ứng với tình huống trước mắt, lúc nàng còn chưa nghĩ ra cách để đối phó với hai tên lưu manh trước mặt, tên tiểu lưu manh đã vội vã lao qua đây, không quan tâm tới cánh tay bị gãy của mình, dùng cánh tay còn lại để đỡ tên đại lưu manh dậy, chạy trốn nhanh như bay.

Hai gã lưu manh này chỉ số thông minh có thấp cũng biết rằng nơi này không thể ở lâu, lại lưu lại chỉ sợ rằng mạng nhỏ cũng không giữ nổi. Sự thật chứng minh, ý tưởng của bọn họ là vô cùng chính xác.

Park hoàng hậu bình thường trở lại, lúc cúi đầu bỗng nhiên phát hiện bản thân thế nhưng mặc một bộ trang phục vô cùng hở hang.

Toàn bộ bả vai cùng cánh tay nàng đều hở, váy chỉ che đến ngực, hơn nữa bên trong váy thế nhưng chỉ có một cái quần đùi nhỏ, quần dài thì không có mặc.

Ở thời đại của nàng, nữ nhân mặc thành như vậy bị nam nhân nhìn thấy thì phải gả cho người nam nhân kia.

Nàng nhìn về hướng hai tên lưu manh kia chạy trốn, trong lòng có chút hối hận rồi.

Sớm biết đã bị bọn họ xem hết, hẳn là nên...móc mắt hai tên đó mới đúng. Nhưng trước mắt điều quan trọng nhất là: Rốt cuộc nơi này là nơi nào? Chuyện gì đã xảy ra?

[KOOKROSE VER] Thiên hậu toàn năng Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ