20

531 95 17
                                    


daehwi - youngmin

daehwi - youngmin

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

daehwi - woojin

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

daehwi - woojin

daehwi - woojin

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.





"youngmin hyung, em vào nhé?"

"ừ vào đi, cửa không khóa đâu."

"em mang thuốc vào cháo cho anh này, khiếp eo ôi cái anh này làm gì mà trán nóng thế?"

"cậu ngưng làm quá hộ anh, có ba chín độ chứ mấy."

"ba chín độ vẫn còn thấp lắm."

"nhờ donghyun mua hộ cái dán hạ sốt rồi mà không biết bao giờ nó mới về nữa."

"tuyệt vọng thế?"

"hầy. mà sao vừa anh nghe thấy giọng em nói chuyện với ai mà, sao có mỗi mình em thế?"

"à, bạn em vô tình ngang qua gặp nhau nói vài câu thôi."

"vậy à? tưởng sẽ còn ai nhớ đến cái thân xác này nữa chứ?"

"ý ông anh là gì đây? nằm im đấy em lấy khăn mặt rửa cho. này thì hội trưởng hội học sinh, thảm quá."

"im đi nhá, đấm cho bây giờ."












"sao mày không vào?"

lee daehwi đóng cửa phòng youngmin lại, sau đó liếc qua bóng dáng con người đang vô cùng hỗn loạn ngồi gục xuống chân tường kia.

"không cần, ở bên ngoài nghe thấy giọng anh ấy là được rồi. dán hạ sốt đây, tao vừa chạy đi mua ấy, chắc là vẫn kịp. mày vào đưa cho anh ấy đi."

park woojin đứng dậy thở dài ra một tiếng, sau đó móc túi áo lấy ra túi hạ sốt, đưa cho daehwi.

"đợi tao."

"okay."





"youngmin, có một người bạn ngang qua mua cho anh này, mau dán vào đi, trán anh nóng quá rồi."

lee daehwi ngập ngừng mở cửa bước vào, sau đó nhìn youngmin vì cơn sốt mà mê man trên giường.

"ừm..."

im youngmin càng lúc càng cảm thấy mệt mỏi, chỉ có thể ưm a vài tiếng.

"được rồi, em về đây, mai em lại qua."

"cảm ơn em...và woojin nữa..."

giọng im youngmin rất nhỏ, rất khẽ, nhưng cũng đủ để park woojin nghe thấy, cậu không nói gì, chỉ ngây ngốc đứng yên đấy, khuôn mặt gục xuống bấy nhiêu xót xa. anh ấy đúng thật là cái gì cũng có thể biết.






































champaca | text | ánh mắt người yêu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ